
Lọ sao ước nguyện
Năm tháng dài rộng nhưng trái tim hai con người luôn hướng về nhau sẽ không để lạc mất nhau. Dù năm mười bảy tuổi cậu không một lời từ biệt rồi đi mất. Nhưng giữa biển người rộng lớn ấy, vào năm hai mươi ba tuổi tớ với cậu lại gặp lại nhau. Mối tình thầm kín dang dở giờ đây lại như được viết tiếp. Lọ sao mùa thu năm mười bảy tuổi đó còn nằm một mình. Nhưng vào năm hai mươi lăm tuổi bên cạnh đã có thêm chú thỏ bông.

Trò chơi địa ngục - The Hell Game
Bạn sẽ làm gì nếu chuyến xe buýt cuối cùng trong ngày... lại là chuyến đi một chiều đến địa ngục? Đó là câu chuyện xảy ra với Nam Đức, một nhân viên văn phòng bình thường, chỉ vì lỡ chuyến xe mà tỉnh dậy trong HELL HOUSE-một nhà tù công nghệ cao 5 tầng, xa hoa nhưng không lối thoát. Anh không ở một mình. 14 con người khác, từ bạn thân, đồng nghiệp, đến những kẻ hoàn toàn xa lạ, cùng bị nhốt chung. Một Quản Trò bằng AI bệnh hoạn xuất hiện, tuyên bố trò chơi bắt đầu: MA SÓI... bằng mạng thật. Mỗi đêm, 'Sói' sẽ đi săn. Mỗi ngày, 'Mỗi Con Cừu' buộc phải tham gia một phiên tòa tranh luận và bỏ phiếu... để hành quyết một người mà họ nghi ngờ. Trong một mê cung nơi bạn bè trở thành kẻ thù, người yêu có thể là kẻ dối trá, ai là con mồi và ai mới thực sự là kẻ đi săn? Nhưng Sói không phải là mối đe dọa duy nhất. Còn có những 'Kẻ Phản Bội' mưu mẹo, mỉm cười với bạn ban ngày và chỉ đường cho Sói ban đêm? Ai là 'Kẻ Đứng Sau' tất cả mọi chuyện, chỉ điểm các con tốt giết hại những con dân vô tội. Khi những cái xác bắt đầu xuất hiện, và những phiên tòa xử tử oan ngày càng tàn khốc, Nam Đức nhận ra: Kẻ thù đáng sợ nhất không phải là con quái vật trong bóng tối. Mà đó chính là người bạn mà anh tin tưởng nhất. Hãy đón xem từng chương truyện để tìm ra những điều bí ẩn đằng sau căn nhà gọi là 'Hell House' này.

Thiếu anh... em sẽ phải làm sao đây?
Từ thuở bé, anh là cậu bạn thanh mai trúc mã luôn kề bên, cùng em đi qua những tháng ngày trong trẻo nhất của cuộc đời. Chỉ đến khi lớn lên, em mới chợt nhận ra nụ cười anh, vô thức khiến tim mình loạn nhịp. Tình yêu tuổi mười bảy vừa ngọt ngào, vừa vụng dại, có hạnh phúc nhưng cũng chẳng thiếu những khổ đau. Thế nhưng… em biết, cho dù đi bao xa, trái tim này vẫn chỉ hướng về một người. Là Anh...

Mệnh búp bê
Một kẻ ngang ngược, vô lý, điên cuồng. Một người lạnh nhạt, u uất, cam chịu. Bánh xe vận mệnh chuyển động, đưa hai người họ đến bên nhau, trở thành vết tích trong hành trình của mỗi người. Chỉ khác ở chỗ một người luôn muốn quên đi, còn một người khắc sâu vào đáy lòng. Chiêu Diên là truyền nhân của gia tộc thần bí, có năng lực cảm nhận được linh hồn. Từ nhỏ đã được luyện để trở thành “búp bê” mang lại may mắn cho gia chủ. Bù lại, mọi xui xẻo của gia chủ sẽ vận lên người cô. Đủ tuổi, cô được đưa đến nhà Tần Thương Minh và trở thành món quà đặc biệt của hắn. Những năm tháng ở cạnh hắn đã trở thành cơn ác mộng trong đời cô. Không thể chịu đựng trò hành hạ của Thương Minh, cô tìm cách trốn thoát, quyết định sống đơn độc và không để bất kỳ kẻ nào đẩy vận xui lên người mình nữa. Nào ngờ số phận trêu ngươi, hắn đã tìm thấy cô!

Nhất Phàm Phong Thuận
Nguyện cậu: một đời bình yên, xuân ấm hoa nở. Nguyện cho thiếu niên cô yêu đạp gió rẽ sóng, ngày tháng sau này gấm vóc một đời. Yêu thầm chính là không nhịn được mà muốn đến gần, nhưng chỉ bước một bước lại lùi hai bước, cũng bởi chỉ sợ đến quá gần, quá lún sâu vào thì danh phận cơ bản nhất cũng không có để ở bên nhau. Loại chuyện yêu thích này thì ra là không thể che giấu được. Không nhịn được mà muốn đến gần. Không nhịn được mà muốn thân mật. Càng không nhịn được mà động lòng. Nhiều lúc cô phát hiện mình sẽ hơi khó chịu nếu cậu quan tâm đến người khác không phải cô, sẽ tự động so đo xem cậu đối xử với người khác có giống cô không. Cái sự khó chịu kỳ quặc này làm cô luôn bồn chồn, nhưng vì không tìm được lý do, cứ vần vò cô mãi. Lạc quan mà nói, cơn khó chịu này giờ đã có tên rồi. Cô tìm được lý do rồi. Cô thích cậu. Vì thích nên mới ghen tị. Vì thích nên khát vọng trở nên đặc biệt trong lòng cậu. Cô giờ sẽ không bị giày vò bởi những cảm xúc khó chịu không tên nữa. Nhưng tin xấu mà nói. Cô thích cậu rồi. Dù cơn khó chịu ấm ách trong lòng giờ đã có tên, cô cũng không cách nào thoát khỏi nó. - ''Quân này.'' ''Hả?'' ''Tôi đang thích một người. Thích lắm. Siêu thích. Cơ mà... người đó chỉ giỏi mỗi tiếng Anh, tính cách thì cũng tốt một chút thôi. Nhưng người đó lại đặc biệt ân cần với tôi, quan tâm tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất, coi tôi là người đặc biệt. Người đó hiểu tôi đến nỗi tôi cảm giác linh hồn tôi như thuộc một nửa về người đó vậy, nhờ người đó mà những nỗi đau của tôi không còn tê dại, những hạnh phúc của tôi trở nên lấp lánh, khiến con đường tôi đi không bao giờ có cảm giác cô đơn. Tôi dần dần chìm sâu dưới suối nguồn yêu thương và ấm áp mà người đó mang lại, ngụp lặn không thể thoát ra. Từ cảm giác vui vẻ ban đầu rồi thành thân rồi thành thích rồi thành thương rồi thành yêu rồi thành mê đắm. Tôi nghĩ, cậu có đủ tư cách để biết điều này, và tôi cũng muốn cậu biết được điều này, rằng cậu tuyệt vời lắm, và cậu xứng đáng được yêu thương rất nhiều.'' ''Hóa ra cậu đã phải khổ tâm rất nhiều vì tôi sao? Cậu chỉ yêu thôi mà. Trâm này, yêu là quyền. Cậu hãy nhớ rằng, thương một ai đó, là quyền của con người, không cần e dè, không cần sợ hãi. Nhất là khi tình cảm quý giá đó lại đến từ một người quá quý giá. Cậu phải biết cậu là bảo bối của bố mẹ cậu và gia đình cậu, ánh sáng của người khác, và còn là yêu thương rất nhiều người nữa. Một người con gái tốt bụng và trân quý nhường này, được nuôi lớn bằng sự hạnh phúc, trao đi yêu thương cũng là một tình yêu chân thành nhất. Tình cảm của cậu quá đỗi đẹp đẽ. Vậy nên, cậu thích một ai, thì là may mắn của người đó. Cậu phải tự tin vào tình yêu của mình chứ. Đáng nhẽ cậu phải chặn đường tôi, rồi hất cằm nói rằng, nhìn cậu cũng đẹp trai đấy, tôi cho phép cậu được yêu đương với tôi chứ.'' ''Vậy câu trả lời...'' Cuối cùng, khi ấy cậu nói rằng: ''Chúng ta hãy quen nhau đi.'' Cậu nhẹ nhàng hôn lên đầu ngón tay cô. Cô nhớ ngày xưa, cô hay có thói quen cắn móng tay khiến móng cô lúc nào cũng cụt lủn. Khi đó, mẹ cô hay cầm tay cô rồi chỉ chỉ vào lồng ngực cô và nói: ''Mạch máu ở các đầu ngón tay của con đều sẽ chảy về tim. Con đừng cắn cụt quá, như thế không tốt cho tim đâu.'' Bé gái 5 tuổi lúc đó vừa tin vừa sợ, nhưng mà sợ được mấy ngày thôi vì vẫn mê cắn móng tay quá không bỏ được. Nhưng từ đó cô đã biết rằng, khi ai đó hôn vào đầu ngón tay cô, cũng giống như là hôn lên tim cô vậy. - Trong cuộc đời mỗi người, có những phút giây nào đó không thể nào quên, có những khoảnh khắc nào đó hy vọng rằng sẽ kéo dài mãi mãi. Năm nay, có lẽ là một năm hạnh phúc với cô, dưới bầu trời rộng lớn, dưới những ánh đèn lấp lánh, cô được đứng trên một sân khấu lớn ơi là lớn, dưới tư cách nghệ sĩ, bên dưới là cả chục ngàn trái tim yêu thương dành cho cô. ''Trâm ơi!'' Một giọng nói quen thuộc làm cô bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ quẩn quanh. Người đó chạy lại phía cô, ngược sáng nên không rõ mặt, nhưng chỉ cần nghe giọng thôi cô cũng biết là người đó. Khi ánh đèn sân khấu đã tắt hết, cô và cậu không còn là ca sĩ và người hâm mộ nữa, chỉ còn hai con người bình thường ở đây thôi. Thế giới của cô sẽ rộng lớn muôn phần, cô sẽ còn bay cao, bay xa, bay tới nhiều vùng trời, nhiều điểm vinh quang mới. Chỉ là hãy nhớ rằng, có một người sẽ luôn đứng phía sau cô, coi cô là thế giới nhỏ của người, người sẽ mãi mãi ôm trọn cô trong vòng tay. Và bảo vệ cô qua những bão giông cuộc đời. Tóm tắt một câu: Yêu thầm cũng nên có kết quả? Ai có thể vì yêu mà có được cả núi Phú Sỹ? - Thể loại: Thanh xuân vườn trường, Hiện đại, Đô thị tình duyên, Lâu ngày gặp lại, 1x1, HE, Ngọt, Sủng, Ngược tâm, Yêu thầm, Ngôn tình, Chữa lành - cứu rỗi, Thanh mai trúc mã, Từ đơn phương đến song phương

Khi gió tìm thấy ánh dương
Lâm Tịch Dao, một tiểu thư nhà giàu cá tính và mạnh mẽ, có mối tình đầu sâu đậm với Mạc Trí Viễn. Tuy nhiên, Trí Viễn đột ngột chia tay cô, khiến Tịch Dao đau khổ. Lăng Dạ Phong, người bạn thanh mai trúc mã không ưa cô, đã ở bên cạnh an ủi Tịch Dao. Dần dần, Dạ Phong nhận ra tình cảm của mình dành cho Tịch Dao và quyết định theo đuổi cô. Khi tình cảm của họ đang phát triển, Trí Viễn quay lại và muốn giành lại Tịch Dao. Cuối cùng, Tịch Dao nhận ra tình cảm của mình dành cho Dạ Phong và họ đến với nhau.

Khi tình yêu trở lại (When Love Returns)
Mùa hè 2015, tôi gặp cậu vào một buổi chiều mưa mát mẻ của tuổi mười sáu. Một cái chạm tay tưởng chừng như vô nghĩa, vậy mà đã khắc sâu vào tâm trí tôi, khiến trái tim non nớt thiếu nữ tuổi mười sáu rung động đến mức không thể nào quên. Tôi là Nguyễn Ngọc Tâm Đan, còn cậu ấy là Hà Nhật Minh - lúc ấy, hai con người trẻ trung, ngây ngô, không hề biết rằng một khoảnh khắc nhỏ bé ấy lại là ký ức đẹp đẽ, in sâu vào tâm trí của mỗi người. Mười năm trôi qua, mùa hè 2025. Tôi đã trưởng thành, mạnh mẽ và tự lập, còn cậu ấy dường như vẫn vẹn nguyên trong ký ức tôi - giờ đây đã trở thành một người đàn ông thành đạt. Nhưng chỉ một khoảnh khắc gặp lại, một ánh mắt, một nụ cười, tất cả những cảm xúc rung động năm ấy lần lượt ùa về trong tâm trí, khiến tôi nhận ra: Sự rung động đầu đời chưa bao giờ rời đi, mà nó đang chờ đợi đúng mùa hè, đúng khoảnh khắc… Có những cuộc gặp trong đời tưởng là tình cờ lướt qua nhau nhưng kỳ thực rằng, đó chính là “sợi dây” liên kết vô hình giữa hai người yêu nhau, để trái tim của mỗi người lại “rung” lên lần nữa, không thể nào quên. Lưu ý: Tất cả các sự kiện, địa điểm, nhân vật trong truyện đều mang tính hư cấu.

Long mạch vệ thần: Anh linh hiện thế
Giữa lòng một Việt Nam hiện đại, sôi động, những dòng chảy lịch sử và huyền thoại vẫn âm thầm tồn tại. Tác phẩm là hành trình của một chàng trai trẻ bình thường, từ chỗ bị coi là ... đến khi trở thành người gánh vác sứ mệnh kết nối hiện tại với quá khứ, triệu hồi những anh linh vĩ đại của dân tộc để bảo vệ đất nước trước những thế lực siêu nhiên đang trỗi dậy. Tác phẩm đề cao lòng yêu nước, niềm tự hào lịch sử, sự hy sinh và ý chí kiên cường. Sức mạnh không chỉ đến từ năng lực cá nhân, mà còn đến từ sự thấu hiểu, tôn trọng và kế thừa di sản của tổ tiên.

Trầm luyến
Có những mối tình, càng giấu kín càng khắc sâu. Có những rung động, càng lặng im càng khó dứt. Giữa muôn vàn biến đổi của nhân sinh, Chúng ta vẫn vướng vào nhau, như định mệnh không thể tách rời.

Mộng
Thế giới này tồn tại cánh cửa thứ 3 mang tên - Mộng Mộng có thể là ác mộng, giấc mộng, hoặc những mộng tưởng khát khao của con người. Mộng tồn tại song song cùng giấc mơ, điều khiển suy nghĩ và mong mỏi của một người. Mộng có tốt có xấu, nhưng một khi đã bước vào Mộng - chỉ có hai con đường là sống hoặc chết. Nhân vật chính Trần Hải Nam, sau khi trải qua nghi thức đổi mệnh - sống lại một lần nữa với một cái tên cùng số phận mới. Bước vào hành trình cùng Phạm Hữu Thiên diệt Mộng

Trở thành tác giả