
Trăng Nở Trên Vai Ai
Năm lớp mười hai đến tận năm nhất Đại học, là khoảng thời gian Thúc Anh phải chịu đựng những cơn mất nhận thức tạm thời. Cô sẽ không nhớ được điều gì đã xảy ra với bản thân trong quá trình nó diễn ra. Chúng xuất hiện bất chợt trong mọi thời điểm và khiến cô gặp không ít rắc rối. Thế nhưng mỗi lần đi khám bác sĩ đều đưa ra kết quả Thúc Anh hoàn toàn bình thường. Năm tháng đầu của năm hai Đại học, mọi thứ bắt đầu ổn định và những cơn mất nhận thức tạm thời kia không còn tái diễn. Qua tháng thứ sáu, kể từ thời điểm va chạm với một chàng trai lạ mặt ở cổng ký túc xá, vô số chuyện kỳ lạ tìm đến Thúc Anh. Tai cô nhạy cảm hơn với tiếng động, việc mất nhận thức tạm thời diễn ra thường xuyên, lần tái phát này còn ảnh hưởng trực tiếp đến tính mạng. Thêm vào đó là những ký ức chồng chéo không rõ lúc nào thực, lúc nào mộng. Mọi chuyện dần trở nên phức tạp hơn khi cô gặp được phiên bản đối lập của mình, kèm theo cái tên Win đầy hoài niệm. Một bên muốn hại Thúc Anh, để trả thù, để chiếm lấy thể xác của cô. Một bên muốn bảo vệ, tìm mọi cách để sự đặt an toàn của cô lên hàng đầu.

Ta chờ nhau tại nơi bắt đầu
Không là tình đầu nhưng nguyện là tình cuối. Dẫu cuộc đời đi qua nhiều giông bão Em mãi chờ anh tại nơi bắt đầu… ⚠️ Cảnh báo: – Truyện không dành cho độc giả thích tình yêu hường phấn. Top và bot không hoàn hảo, không là tình đầu của nhau.

Em đến từ giấc mơ
Trích đoạn: Nữ diễn viên Trúc Vân trong vai cô gái si tình nhìn anh chớp chớp. “Em biết, anh vẫn độc thân. Anh làm bạn trai em nhé? Em đảm bảo sẽ không nhìn người đàn ông nào khác ngoài anh.” Éc, hình như hơi lố rồi. Vân tự mắng chính mình. Thôi không sao, kệ đi. Chỉ cần chọc cho anh ấy vui vẻ là được. Lúc này Khánh rất muốn đưa tay lên che mặt và lặng lẽ đi ra khỏi nơi này. Không hiểu cô lên mạng tra google hay học được ở đâu mà lại tuôn ra mấy câu thả thính vừa quê mùa, vừa lạc hậu thế không biết. Chán chẳng buồn phản ứng, Khánh tiếp tục im lặng. Nhưng Vân nhất quyết không chùn bước, thừa thắng xông lên. “Im lặng là đồng ý. Coi như anh chấp nhận rồi nhé?” Nói xong cô cười híp mắt, khoe cái lúm đồng tiền sâu hoắm bên má phải, sâu tới mức Khánh cảm thấy mình đã rơi tọt xuống đó, không ngóc đầu lên được nữa rồi. “Tôi không chấp nhận, cũng chưa hề đồng ý.” Cuối cùng anh cũng phản ứng lại được một lần, nhưng lại là buông ra một câu nghe rất ghét bỏ. Vân trề môi, hỏi vặn. “Vì sao? Em xinh đẹp, có tài, nhiều tiền, lại rất biết cách pha trò khiến người khác vui vẻ. Làm bạn trai em, anh nhất định không thiệt thòi đâu.” Xoay xoay ly nước trên mặt bàn, Khánh ngẩng đầu nhìn cô nói rất nghiêm túc. “Tôi không thích phụ nữ lừa đảo.” Bang. Vân như bị gõ một búa vào đầu, đau điếng. Con sư tử đực này lại đến giờ khó ở hay gì vậy? Đang vui vẻ tự dưng mang cái đề tài cấm kỵ đó ra là sao? “Thế anh thích phụ nữ kiểu gì?” Khánh ngước mắt nhìn cô rồi lại nhìn xuống ly nước. Vân không kiên nhẫn, hỏi tiếp. “Trẻ trung ngây thơ?” Lần này Khánh rất nhanh liền trả lời. “Không phải.” “Chín chắn nghiêm túc?” “Không.” “Quyến rũ gợi tình?” Khánh bật cười. “Càng không.” Vân bắt đầu bí ý tưởng. Cô liệt kê bao nhiêu kiểu thế rồi mà anh cứ luôn miệng không phải. Có chút bực bội, cô bắt đầu cao giọng với anh. “Kiểu này không phải, kiểu kia cũng không. Không lẽ anh muốn tiên nữ hạ phàm hay thiên thần giáng thế?” Liếc mắt nhìn xéo Vân, Khánh nói đầy khiêu khích. “Cô nghĩ tôi tìm người để mang về thờ hay gì? Có mà mang anh về thờ ấy. Hơi hé miệng, Vân vừa định nói liền thấy ngón tay trỏ của anh giơ lên ra hiệu cho cô dừng lại. “Đừng đoán mò nữa. Cô đoán ko nổi đâu.” Chỉ số IQ bị coi thường, Vân hếch cằm lên yêu cầu. “Vậy anh nói luôn đi, đừng để em phải đoán nữa.” Anh lại nhếch miệng cười đầy châm chọc. “Có nói ra cô cũng đâu thể biến thành được. Tôi không làm chuyện vô ích.” Bị chọc vào dây thần kinh hiếu thắng, Vân có chút tự ái. “Chưa thử làm sao biết? Anh nói đi, rốt cuộc là anh muốn kiểu phụ nữ nào?” Trước con mắt ngỡ ngàng của Vân, Khánh thản nhiên thốt ra tám chữ. “Quý phái ngoài đường, hoang dã trên giường.” Nghe xong, khuôn mặt Vân lập tức đỏ bừng.

Tịch nhiên
Tịch Nhiên là một bản tình ca dịu dàng, thấm đẫm hơi thở của ký ức, tâm linh và những mối duyên âm thầm mà sâu sắc. Câu chuyện xoay quanh hành trình gặp gỡ và kết nối giữa hai người phụ nữ – Minh An và Bảo Vy – những linh hồn dường như đã từng thuộc về nhau từ một nơi rất xa xưa, vượt qua cả thời gian lẫn không gian. Giữa dòng đời hiện đại xô bồ, họ tình cờ va vào nhau như hai mảnh vỡ từng thuộc về cùng một hình hài. Một người trầm tĩnh, sắc sảo và mang theo sự từng trải; một người nhẹ nhàng, mơ mộng và đầy cảm xúc. Sự đối lập ấy không khiến họ xa cách, mà ngược lại, như hai mạch nước ngầm chảy về cùng một dòng, dần dần hòa vào nhau một cách tự nhiên, không cần lý do. Bối cảnh của truyện trải dài từ những góc phố nhỏ mang vẻ đẹp hoài cổ, đến các hiệu sách cũ, quán trà trầm lặng, rồi lặng lẽ mở rộng sang những vùng đất xa xôi như Thuỵ Sĩ, nơi từng khung cảnh đều mang theo một tầng cảm xúc sâu lắng. Đặc biệt, yếu tố tâm linh được lồng ghép nhẹ nhàng nhưng đầy ám ảnh – những giấc mơ lặp lại, những hồi ức không tên, và sự hiện diện kỳ lạ của một sợi dây kết nối vượt khỏi giới hạn hiện tại. Tịch Nhiên là hành trình lặng thầm đi tìm lại linh hồn sâu thẳm, ký ức tiền kiếp và câu chuyện tình yêu nồng nàn. Một câu chuyện về sự thấu hiểu vô ngôn, về những điều đã từng mất mà vẫn âm thầm tìm về. Không ồn ào, không phô trương, chỉ như một tách trà thơm đặt cạnh cửa sổ ngày mưa – âm ấm, trầm lắng, và lưu hương rất lâu sau đó. Đây là câu chuyện dành cho những ai tin rằng: có những cuộc gặp gỡ vốn đã được an bài từ rất lâu, và có những linh hồn, dù bao nhiêu kiếp trôi qua, vẫn sẽ tìm thấy nhau. Mời bạn ngồi xuống, bên tách trà xưa, tôi kể bạn nghe một câu chuyện tình...

Thâm tình lặng lẽ
Kiếp trước, Thái Lãnh Hàn sống một cuộc đời cô độc trong sự đổ vỡ niềm tin vào tình yêu, tình người và nỗi căm ghét tột cùng mà Triệu Uyển Nhu dành cho hắn. Sau đó, Triệu Uyển Nhu sống lại. Bỗng nhiên, Triệu Uyển Nhu nghe được tiếng lòng của Thái Lãnh Hàn. Sau đó của sau đó, Triệu Uyển Nhu không thể nào ghét Thái Lãnh Hàn cho được nữa.

Hẹn tháng Năm
Nam chính: Phó Thành Viễn Nữ chính: Cảnh Dung Bối cảnh công sở hiện đại, tình cảm nhẹ nhàng, có ngọt, có biến cố. Kết thúc HE.

Tất cả đơn hàng đều trao anh
Richard Watson (Khanh) tốt nghiệp Đại học Kinh tế ngành Quản trị Kinh doanh, gia đình có chuỗi cửa hàng thời trang bán lẻ (ở Mỹ), đang từng bước học hỏi để kế thừa và phát triển công ty của gia đình. Nguyễn Ngọc An (Daniel) là một nhân viên Quản lý đơn hàng (Garment Merchandiser) của một công ty may mặc ở Việt Nam, vừa được lên chức nhóm trưởng. Thông qua đơn hàng tự thiết kế đầu tay của Richard, Richard và An gặp (lại) nhau.

Đêm đầy sao (Augenstern)
"Chuyện kể về Tú, một cô gái với tâm hồn giản đơn, tính cách ngây ngô, hồn nhiên, trong sáng. Cô mang trong mình nhiệt huyết của tuổi trẻ và trái tim thiện lương trải qua 18 năm cuộc đời bằng phẳng, nhẵn mịn không một vết xước. Cho đến khi cô gặp Thiên, anh bạn cùng bàn có trải nghiệm cuộc sống và tính cách hoàn toàn trái ngược. Từ đây, cuộc đời Tú bắt đầu rẽ sang một chương khác, cô và Thiên từng bước tháo dỡ mọi khúc mắc trong lòng, xâm nhập vào góc khuất trong thế giới nội tâm của đối phương. 12 năm đồng hành trên chuyến tàu băng qua đại dương bao la rộng lớn với tên gọi thanh xuân, không biết bao nhiêu lần suýt bị phong ba bão táp nhấn chìm, cho đến khi bình yên tìm được bến đỗ, liệu đối phương có còn ở bên cạnh mình nữa không? Hãy dõi theo đến cuối câu chuyện, dùng tâm cảm nhận, đặt bạn là vị khách cùng ngồi trên chuyến lữ trình tiến về thanh xuân của hai nhân vật chính mà suy ngẫm. Sâu trong thâm tâm của bạn, có người nào khiến bạn cảm thấy tiếc nuối không?"


Trói buộc đạo đức
Thế giới này luôn tồn tại những kẻ lạ lùng. Họ luôn tự cho bản thân đứng trên đỉnh cao của đạo đức, dùng những lời lẽ đầy chính nghĩa để bao biện cho những toan tính và ích kỉ của bản thân. Thậm chí, họ dùng sự đau khổ của người khác để nuôi dưỡng con quỷ xấu xa ẩn náu trong tâm hồn. *** Lương Châu Doanh luôn sống trong nỗi ám ảnh vì đã vô tình khiến mẹ cô tự sát. Cho đến một ngày, một sự cố ngoài ý muốn xảy ra, cô tỉnh dậy trong thân thể của một cô gái sống cùng thời với mẹ cô. Hai thời không, hai thân phận, Châu Doanh có cơ hội cứu mẹ, cũng gặp được người sẽ cứu rỗi cuộc đời cô. *** (Một mẩu truyện nhỏ.) Trăng lên cao, trời đêm tháng chín sáng đến nỗi, Vinh có thể nhìn rõ từng nét trên khuôn mặt đang đỏ bừng vì hơi men của thiếu nữ. Lần đầu tiên, Vinh được nhìn Lan ở khoảng cách gần đến vậy. Anh có chút chuếnh choáng, cũng không rõ do hơi rượu cô gái phả vào mặt anh hay vì lý do nào khác. Lan rất đẹp, đẹp đến nỗi chỉ thoáng chốc khi ngồi cạnh cô, Vinh liền có đáp án cho những nỗi bất an đã dày vò anh suốt mấy tháng qua. Anh thích cô. Mà có lẽ, còn hơn cả thế.