Hàn Tuyết Thiên

xychzsmdl

Số truyện 4
Người theo dõi 6
Đề cử 4
Theo dõi

Giới thiệu

Tôi quả thật đã dùng hết sự nhiệt tình của cả cuộc đời đem lòng yêu thích một người con trai.

Ngày tham gia: 25/10/2024

Truyện của tôi

Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm
View book View book
Văn án: Thiên Phong là học sinh của trường Nhất Trung. Cậu có một cậu bạn thanh mai trúc mã chơi từ nhỏ, Nhất Quân. Cậu đơn phương Nhất Quân, người nọ cũng thương thầm cậu, sau này cả hai tiến vào mối quan hệ xa hơn. Bạn bè hai người không ý kiến với mối quan hệ của hai người, gia đình hai bên cũng chấp thuận. Cuộc sống cứ êm ảm trôi đi. Đến một ngày năm cậu 19 tuổi, bạn thân cậu phát hiện 1 vài thông tin liên quan đến một tổ chức bí ẩn. Điều tra thêm thì dần phát hiện ra 1 tổ chức ngầm phi quốc gia. Với vô số việc làm phạm pháp như buôn người, buôn nội tạng, mại d*m, buôn bán chất cấm,... Bọn chúng dựa vào 1 nguồn thông tin bí ẩn biết được chúng đã để lộ thông tin. Bọn chúng ra tay giết tận gốc từ người phát hiện đến những người xung quanh, ngay cả cậu cũng bị liên lụy. Không chỉ thế cậu trước lúc chết còn chứng kiến lần lượt từng người bạn của mình ra đi ngay trước mắt. Thiên Phong bị người ta âm mưu đẩy ra giữa đường khiến cậu chết thảm, ngụy trang nó như 1 tai nạn giao thông đáng tiếc. Nhưng sau đó... Thiên Phong choàng tỉnh dậy trên giường. Cậu nhìn căn phòng trước mắt.. Mọi thứ vừa quen vừa lạ. Tất cả tưởng chừng như chỉ là 1 giấc mơ. Vậy mà cậu thực sự quay về thời điểm năm 16 tuổi kia, thời điểm chưa ai biết đến tổ chức bí ẩn kì lạ đó. Sống lại lần nữa. Cậu nhất định sẽ trả thù tổ chức đó. CP: Đại thiếu gia học bá ngứa đòn khó ở chung nặng tình công x Nhị thiếu gia học tra vui vẻ nhí nhăng nhí nhố đa mưu thụ. Nhất Quân(công) x Thiên Phong(thụ) CP phụ: Tự xem đi. Lưu ý: Truyện là thể loại Trung Việt lẫn lộn, có tham khảo thông tin ở nhiều nguồn của Trung lẫn Việt. Tất cả đều xuất phát từ trí tưởng tượng của tác giả. Sẽ có đoạn miêu tả bị lặp lại mấy lần ( vì tác giả lười miêu tả cảnh mới ). Các chương chủ yếu khai thác hai nhân vật chính. Các nhân vật phụ sẽ ít xuất hiện hoặc ít đất diễn nên tuyến tình cảm sẽ không được làm quá rõ ràng Miêu tả: Mười mấy năm cục súc với cả thiên hạ, chỉ vì một nụ cười mà dịu dàng cả thanh xuân. Nếu kiếp trước, cuộc đời của em ngập tràn bóng tối. Vậy kiếp này, hãy để nó tràn ngập bóng tôi. ''Tôi không cần cậu nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ. Cũng không cần với ánh mắt sùng bái. Tôi muốn cậu nhìn thẳng vào mắt tôi. Nhìn nhận tôi với tư cách là người yêu cậu.'' ''Tôi nói ra cậu sẽ không tin tôi đâu.'' ''Tôi tin cậu.'' ''Hả?'' ''Tôi tin cậu, dù thế nào đi nữa tôi vẫn sẽ tin cậu. Dù bây giờ cậu nói với tôi cậu từ tương lai trở về đây, tôi vẫn sẽ tin cậu. Dù bây giờ cậu nói cậu từ quá khứ xuất hiện ở đây tôi vẫn sẽ tin cậu. Dù bây giờ cậu nói cậu từ một nơi khác rớt vào đây, tôi vẫn sẽ tin cậu. Dù bây giờ cậu nói thế giới mà chúng ta đang sống chỉ là một quyển tiểu thuyết, tôi vẫn sẽ tin cậu. Dù bây giờ... trong chính thân xác hiện tại cậu không phải là Tần Hoàng mà tôi biết, tôi vẫn sẽ tin cậu.'' ''Đông Phát...'' ''Nên là, cậu cứ nói đi.'' ''Sao lại gọi là dương quang nhỏ?'' ''Bởi vì cậu là mặt trời nhỏ chiếu sáng cho tôi thấy mọi thứ trong đêm đó.'' Không phải ngẫu nhiên. Cậu là dương quang nhỏ, là người soi rọi cho người cậu yêu. Nhưng giờ cậu mất rồi, cô trong đêm tối biết phải làm sao? Anh ôm lấy thân xác nhuốm máu kia, vuốt nhẹ từng chút một khuôn mặt ấy. Nó không còn là nó nữa. Là ánh mắt lấp lánh chứa hàng triệu vì sao mỗi khi bọn họ trò chuyện cùng nhau về tương lai sau này của hai đứa. Là má mềm đỏ ửng mặt lúc thẹn thùng ngỏ lời yêu đương với anh. Là chóp mũi hay chun chun làm nũng. Là miệng nhỏ liến thoắng về ti tỉ thứ trên đời sau đó sẽ bật ra nụ cười trong trẻo. Mọi thứ đều từng thuộc về cậu nhưng bây giờ đã chẳng còn nữa. Anh sẽ dùng thời gian của sau này Để hồi tưởng về những năm tháng vội vã ấy, Cho mãi tới khi Anh không còn nhớ nổi giọng nói và nụ cười em. Nhân gian có thể có thiên đường? Có thể có bờ cát lãng mạn, con sóng say lòng người? Nếu tương ngộ bất quá chỉ là một lần ngẫu nhiên, vậy hủy diệt có phải chỉ là một trò vui đùa? Là lúc mặt trời lặn, khi tiếng thủy triều bồi hồi bên tai, ''Nhất Quân, đừng khóc. Con người ai rồi cũng sẽ chết, chỉ là em ra đi có hơi sớm mà thôi. Mong rằng năm sau anh sẽ quên em đi, vậy nên em sẽ chỉ chuẩn bị quà sinh nhật sắp tới cho anh thôi nhé.'' Những con người yên lặng sống qua cả cuộc đời bất đắc dĩ của mình lại sớm bị lãng quên. Có lẽ chỉ có tấm ảnh cũ ố vàng này lưu giữ lại hình dáng giấc mộng ban đầu của họ Thể loại: Từ trúc mã thành người yêu, 1X1, HE ở quyển 1, HE ở quyển 2, Trọng sinh, Vườn trường đến hiện đại, Ngọt ở quyển 2, Chủ thụ, Công sủng thụ, Ngược ở quyển 1, Âm dương cách biệt, Chữa lành - cứu rỗi, Yêu thầm, OE, HE, SE, BE

Chương

9

Lượt đọc

76

Theo dõi

8

Đề cử

1

[Rhycap][Sinhtus] Ánh sáng của kẻ chiếm hữu
View book View book
Một câu chuyện về hai kẻ bị nhuốm bẩn lại muốn chạm vào ánh dương thuần khiết. Đến cuối chính họ lại vứt bỏ ánh dương đó đi. Nhưng ánh dương đó lại mặc kệ mà tràn vào thế giới của họ. Đứng cuối khối x Đứng đầu khối Kẻ bất trị x Ánh trăng sáng

Chương

40

Lượt đọc

272

Theo dõi

10

Đề cử

2

[NGƯNG ĐĂNG][Rhycap][Sinhtus] Oan Gia Kiểu Này Cũng Có Kết HE?
View book View book
Tưởng rằng kiếp này sẽ cứ thế sống yên ổn sau tai nạn đột ngột, Anh Tú và Đức Duy không ngờ rằng vận mệnh lại sắp xếp cho họ một cuộc sống 'ngọt ngào' nhưng đầy drama. Sau khi chết trong một bi kịch đau lòng, họ mới phát hiện rằng… thế giới của mình chỉ là một tiểu thuyết! Điều này chưa đủ 'sốc' đâu, bởi vì giờ đây họ phải sống trong một câu chuyện đã được viết sẵn, và nhiệm vụ của họ là phải tăng độ yêu thích của hai anh chàng phá phách, nghịch ngợm nhất trường – Trường Sinh và Quang Anh. Vấn đề là, Anh Tú và Đức Duy không hề muốn yêu cái kiểu 'cứ gặp là đu theo' này chút nào! Chỉ muốn… chạy thôi! Nhưng, cái hệ thống điên khùng lại cứ khăng khăng bảo rằng họ là nhân vật chính, và mỗi khi gặp khó khăn, điều duy nhất giúp họ thoát khỏi mọi rắc rối là đạt đến mức “độ yêu thích” 100% từ… hai anh Nguyễn kia. Ai bảo yêu nhau là dễ? Đúng là oan gia ngõ hẹp, cứ cãi nhau suốt mà vẫn phải tiếp tục nhiệm vụ “chữa lành” cho nhau! Phân đoạn được trích ra: Trường Sinh với vẻ mặt lạnh lùng, giọng nói đầy kiêu ngạo: ''Cậu không phải kiểu người tôi muốn kết bạn đâu, tôi không thích những người quá ngoan ngoãn như cậu.'' Anh Tú không chút dao động, giọng bình tĩnh: ''Đúng rồi, tôi cũng không cần cậu làm bạn. Nhưng tôi nghĩ tôi có thể giúp cậu trở thành người tốt hơn.'' Trường Sinh hừ một tiếng, cố tỏ ra thờ ơ: ''Cảm ơn, nhưng tôi không cần.'' Anh Tú mỉm cười, thẳng thắn đáp lại: ''Vậy mà cậu cứ luôn đến tìm tôi, chẳng phải là muốn tôi giúp đỡ sao?'' Trường Sinh: ''...'' Quang Anh cười khẩy, nhìn Đức Duy: ''Em nghĩ chỉ cần mình nói vài câu là tôi sẽ thay đổi sao? Đừng mơ!'' Đức Duy nhún vai, vẻ mặt lười biếng nhưng đầy tự tin: ''Cái đó còn tùy vào việc anh có muốn thay đổi không?'' Quang Anh mắt hơi lóe sáng, nhưng cố tỏ ra không quan tâm: ''Tôi không cần ai thay đổi tôi cả!'' Đức Duy mỉm cười, mắt sáng lên một chút: ''Thế sao anh lại đứng đây với tôi lâu thế? Chắc là có chút quan tâm rồi, đúng không?'' Quang Anh gượng gạo: ''Tôi chỉ đứng đây vì... tôi không có chỗ đi.'' Đức Duy lập tức đáp lại: ''Vậy thì cứ đứng đi, tôi sẽ không làm phiền anh đâu.'' Quang Anh: ''...'' Trước đó: Trường Sinh định đánh cậu. [Cảnh báo! Cảnh báo! Nhân vật chính đang gặp nguy hiểm!] Anh Tú: ''...'' Sau này: Trường Sinh chạm tới mép quần cậu. [Cảnh báo! Cảnh báo! Nhân vật chính đang gặp nguy hiểm!] Anh Tú: ''...'' Thanh Pháp: ''Cậu và đại thiếu gia Nguyễn có quen biết à?'' Anh Tú lắc đầu: ''Không có. Tớ với anh ta không có quen biết gì cả.'' Lúc ra về cậu bị hắn ấn lên tường hôn một trận: ''Không có quen biết?'' Thành An: ''Duy, đừng nói là cậu... thích nhị thiếu gia Nguyễn nha?'' Đức Duy: ''Thích tên đó á? Còn lâu! Tớ ghét tên đó nhất trần đời.'' Anh ép hôn em nhỏ đầu óc mụ mị: ''Ghét anh nhất trần đời?' Miêu tả: Vì gì mà anh trai tôi và anh trai anh bình yên nhẹ nhàng còn tôi và anh lại gà bay chó sủa?

Chương

5

Lượt đọc

37

Theo dõi

7

Đề cử

0

[Rhycap] Nhà tôi có nuôi thiên thần bị đa nhân cách
View book View book
Tôi nhặt được thiên thần nhỏ ở bên đường. Thiên thần ấy sưởi ấm tôi. Bên cạnh nơi tôi sống mà thắp sáng nó. Cho đến ngày tôi biết thiên thần đó âm thầm gi*t ba mẹ tôi - kẻ đã vứt bỏ và làm tổn thương tôi. Thiên thần ấy còn gi*t người tình cũ đã từng lợi dụng tôi. Thiên thần ấy cũng gi*t luôn người tình cũ của em ấy. Nhưng tôi yêu thiên thần. Thiên thần không ghét tôi. Chúng tôi yêu nhau. Tôi ủng hộ mọi việc em ấy, kể cả... có là gi*t người Em ấy gi*t người thì tôi giấu xác cho em ấy. Chỉ cần em ấy muốn tôi đều cho hết... cả cái mạng này cũng đem cho. Tôi được một anh chàng nhặt được ở trên đường. Anh ấy cho tôi ở chung nhà. Anh ấy cho tôi có nơi ăn uống và sinh hoạt. Anh ấy cho tôi tình yêu. Anh ấy cho tôi bến bờ để về. Nhưng anh ấy có người tình cũ. Tôi có cảm giác bị đe dọa. Nếu cậu ta không còn tồn tại nữa thì anh ấy sẽ tiếp tục ở bên tôi đúng không? Tôi gi*t cậu ta, cả người tình cũ của tôi. Tôi cũng gi*t luôn ba mẹ anh ấy, dám khiến anh ấy đau khổ, còn bỏ rơi anh ấy. Anh ấy biết rồi, nhưng anh ấy chỉ cho người tiêu hủy chứng cứ. Anh ấy cho phép còn ủng hộ tôi. Tôi yêu anh ấy. Chúng tôi yêu nhau. Cho dù có là ai, dám khiến anh ấy buồn thì có dùng cả mạng để trả thù. Tôi cũng làm. ''Anh gửi trái tim của mình ở nơi em, em hãy sống vì trái tim của mình cũng vì trái tim của anh. Đến lúc ổn định rồi, anh sẽ đến 'đòi lại'.'' ''Nếu thế giới không dịu dành với em thì anh cũng không cần dịu dàng với thế giới. Anh sẽ chỉ dịu dàng với em, vì em là mọi điều tốt đẹp nhất trên thế gian này, là tất cả những gì mà anh có.''

Chương

9

Lượt đọc

49

Theo dõi

7

Đề cử

1