Hàn Tuyết Thiên

xychzsmdl

Số truyện 1
Người theo dõi 1
Đề cử 1
Theo dõi

Giới thiệu

Lúc mới bắt đầu thấy cái gì cũng tốt, sau này mới biết không bắt đầu mới là tốt nhất.

Ngày tham gia: 25/10/2024

Truyện của tôi

Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm
View book View book
Văn án: Thiên Phong là học sinh của trường Nhất Trung. Cậu có một cậu bạn thanh mai trúc mã chơi từ nhỏ, Nhất Quân. Cậu đơn phương Nhất Quân, người nọ cũng thương thầm cậu, sau này cả hai tiến vào mối quan hệ xa hơn. Bạn bè hai người không ý kiến với mối quan hệ của hai người, gia đình hai bên cũng chấp thuận. Cuộc sống cứ êm ảm trôi đi. Đến một ngày năm cậu 19 tuổi, bạn thân cậu phát hiện 1 vài thông tin liên quan đến một tổ chức bí ẩn. Điều tra thêm thì dần phát hiện ra 1 tổ chức ngầm phi quốc gia. Với vô số việc làm phạm pháp như buôn người, buôn nội tạng, mại d*m, buôn bán chất cấm,... Bọn chúng dựa vào 1 nguồn thông tin bí ẩn biết được chúng đã để lộ thông tin. Bọn chúng ra tay giết tận gốc từ người phát hiện đến những người xung quanh, ngay cả cậu cũng bị liên lụy. Không chỉ thế cậu trước lúc chết còn chứng kiến lần lượt từng người bạn của mình ra đi ngay trước mắt. Thiên Phong bị người ta âm mưu đẩy ra giữa đường khiến cậu chết thảm, ngụy trang nó như 1 tai nạn giao thông đáng tiếc. Nhưng sau đó... Thiên Phong choàng tỉnh dậy trên giường. Cậu nhìn căn phòng trước mắt.. Mọi thứ vừa quen vừa lạ. Tất cả tưởng chừng như chỉ là 1 giấc mơ. Vậy mà cậu thực sự quay về thời điểm năm 16 tuổi kia, thời điểm chưa ai biết đến tổ chức bí ẩn kì lạ đó. Sống lại lần nữa. Cậu nhất định sẽ trả thù tổ chức đó. CP: Đại thiếu gia học bá ngứa đòn khó ở chung nặng tình công x Nhị thiếu gia học tra vui vẻ nhí nhăng nhí nhố đa mưu thụ. Nhất Quân(công) x Thiên Phong(thụ) CP phụ: Tự xem đi. Lưu ý: Truyện là thể loại Trung Việt lẫn lộn, có tham khảo thông tin ở nhiều nguồn của Trung lẫn Việt. Tất cả đều xuất phát từ trí tưởng tượng của tác giả. Sẽ có đoạn miêu tả bị lặp lại mấy lần ( vì tác giả lười miêu tả cảnh mới ). Các chương chủ yếu khai thác hai nhân vật chính. Các nhân vật phụ sẽ ít xuất hiện hoặc ít đất diễn nên tuyến tình cảm sẽ không được làm quá rõ ràng Miêu tả: Mười mấy năm cục súc với cả thiên hạ, chỉ vì một nụ cười mà dịu dàng cả thanh xuân. Nếu kiếp trước, cuộc đời của em ngập tràn bóng tối. Vậy kiếp này, hãy để nó tràn ngập bóng tôi. ''Tôi không cần cậu nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ. Cũng không cần với ánh mắt sùng bái. Tôi muốn cậu nhìn thẳng vào mắt tôi. Nhìn nhận tôi với tư cách là người yêu cậu.'' ''Tôi nói ra cậu sẽ không tin tôi đâu.'' ''Tôi tin cậu.'' ''Hả?'' ''Tôi tin cậu, dù thế nào đi nữa tôi vẫn sẽ tin cậu. Dù bây giờ cậu nói với tôi cậu từ tương lai trở về đây, tôi vẫn sẽ tin cậu. Dù bây giờ cậu nói cậu từ quá khứ xuất hiện ở đây tôi vẫn sẽ tin cậu. Dù bây giờ cậu nói cậu từ một nơi khác rớt vào đây, tôi vẫn sẽ tin cậu. Dù bây giờ cậu nói thế giới mà chúng ta đang sống chỉ là một quyển tiểu thuyết, tôi vẫn sẽ tin cậu. Dù bây giờ... trong chính thân xác hiện tại cậu không phải là Tần Hoàng mà tôi biết, tôi vẫn sẽ tin cậu.'' ''Đông Phát...'' ''Nên là, cậu cứ nói đi.'' ''Sao lại gọi là dương quang nhỏ?'' ''Bởi vì cậu là mặt trời nhỏ chiếu sáng cho tôi thấy mọi thứ trong đêm đó.'' Không phải ngẫu nhiên. Cậu là dương quang nhỏ, là người soi rọi cho người cậu yêu. Nhưng giờ cậu mất rồi, cô trong đêm tối biết phải làm sao? Anh ôm lấy thân xác nhuốm máu kia, vuốt nhẹ từng chút một khuôn mặt ấy. Nó không còn là nó nữa. Là ánh mắt lấp lánh chứa hàng triệu vì sao mỗi khi bọn họ trò chuyện cùng nhau về tương lai sau này của hai đứa. Là má mềm đỏ ửng mặt lúc thẹn thùng ngỏ lời yêu đương với anh. Là chóp mũi hay chun chun làm nũng. Là miệng nhỏ liến thoắng về ti tỉ thứ trên đời sau đó sẽ bật ra nụ cười trong trẻo. Mọi thứ đều từng thuộc về cậu nhưng bây giờ đã chẳng còn nữa. Anh sẽ dùng thời gian của sau này Để hồi tưởng về những năm tháng vội vã ấy, Cho mãi tới khi Anh không còn nhớ nổi giọng nói và nụ cười em. Nhân gian có thể có thiên đường? Có thể có bờ cát lãng mạn, con sóng say lòng người? Nếu tương ngộ bất quá chỉ là một lần ngẫu nhiên, vậy hủy diệt có phải chỉ là một trò vui đùa? Là lúc mặt trời lặn, khi tiếng thủy triều bồi hồi bên tai, ''Nhất Quân, đừng khóc. Con người ai rồi cũng sẽ chết, chỉ là em ra đi có hơi sớm mà thôi. Mong rằng năm sau anh sẽ quên em đi, vậy nên em sẽ chỉ chuẩn bị quà sinh nhật sắp tới cho anh thôi nhé.'' Những con người yên lặng sống qua cả cuộc đời bất đắc dĩ của mình lại sớm bị lãng quên. Có lẽ chỉ có tấm ảnh cũ ố vàng này lưu giữ lại hình dáng giấc mộng ban đầu của họ Thể loại: Từ trúc mã thành người yêu, 1X1, HE ở quyển 1, HE ở quyển 2, Trọng sinh, Vườn trường đến hiện đại, Ngọt ở quyển 2, Chủ thụ, Công sủng thụ, Ngược ở quyển 1, Âm dương cách biệt, Chữa lành - cứu rỗi, Yêu thầm, OE, HE, SE, BE

Chương

8

Lượt đọc

19

Theo dõi

2

Đề cử

1