Khi em là gấm hoa, anh dịu dàng nâng niu.
Khi em là gấm rách, anh dịu dàng dệt lại.
Khi em mang giày vải chạy chín trăm bước về phía anh, anh dịu dàng bước một trăm bước còn lại về phía em.
Anh là phúc phần của em, còn em là người trong lòng anh.
“Em là Cẩm Anh. ‘Cẩm’ trong ‘Ý cẩm dạ hành’; ‘Anh’ trong ‘Tinh anh vạn thuở’.”
“Anh là Thiên Phúc. ‘Thiên Phúc’ trong ‘Thiên Quan tứ phúc’.”
Mong mọi người sẽ ủng hộ “Gấm hoa và giày vải” bằng tất cả tình yêu thương và bao dung. Cũng mong mọi người sẽ đón nhận và yêu thương Cẩm Anh và Thiên Phúc.
Bình luận
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!
Có thể bạn thích