
Trấn Vân Tê có một truyền thuyết: nếu ai giữ được viên kẹo mạch nha đầu tiên mình nhận được, thì tình yêu sẽ theo kẹo mà ngọt cả đời.
Lâm Yên – cô nàng lí lắc chuyên thêu khăn méo xệch, múa lân như hồ ly bị giẫm đuôi, chẳng biết từ lúc nào đã đem lòng thích người bạn từ thuở đồng niên – Tô Trạch, thầy giáo trẻ ôn nhu, nghiêm khắc mà tim lại mềm như kẹo đậu đỏ.
Từ một viên kẹo mạch nha năm ấy, đến một túi gấm giữ lời hứa vụng về.
Từ một lần nắm tay giữa đêm Trung thu, đến một lần ngập ngừng giữa ngã ba đời.
“Nếu người từng tặng ta một viên kẹo… thì đời này ta nguyện giữ mãi bàn tay ấy.”
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!