
Ăn miếng trả miếng
Vì cả hai chưa xả hết cục tức và vài câu chửi ''sang trọng'' hơn nên mỗi người một nơi, mỗi người một cái điện thoại, liên tục đăng dòng trạng thái 'tình thân mến thương' trên WeChat. Dưa Lưới Nhỏ: [Thằng khốn đó là GAY đó! Có lần t phát hiện nó mua bộ BL nổi tiếng Nguỵ Trang Học Tra ở hội chợ sách!!!! Nó còn trong đội tuyển bóng rổ của trường, chắc sờ không biết bao nhiêu cơ bụng của đàn em rồi?! Làm ơn gặp thì né nó dùm!] Một vài phút sau, vòng bạn bè lập tức bùng nổ. Ai kia nhìn được bài đăng này đang chuẩn bị 'cây phóng lợn' mà ném thẳng tim đối phương đây! Lão Đại: [Nhỏ điên đó là LES! Một lần đi chơi, vì không thể cưỡng lại nhan sắc của chị gái bàn bên cạnh, liền chủ động xin WeChat, còn lén thơm má người ta một cái, dù biết người ta có bạn trai!!! Làm ơn đi thì né nó dùm!!! Không nghe lời tao đám con gái sau này ế tận mạng!!!!] Bạn bè lập tức bình luận trên bài đăng của hai người. Ăn miếng trả miếng nhau tới tận 3 giờ sáng mới chịu buông cái điện thoại xuống, đến lúc nhắm mắt đi ngủ cũng không buông tha đối phương! Dưa Lưới Nhỏ: 'Kkkk. Không còn miếng đáp trả tui chứ gì :))))' Lão Đại: 'Mai ông đây sẽ thể hiện tuyệt kỹ phát ngôn làm nhà người tức chết :))))'

Hệ thống thật biết cách chơi a~
Văn án: Đã xuyên sách rồi, còn xuyên phải truyện dở tệ. Chưa hết, còn là nhân vật siêu cấp phụ, không thể nhớ nổi chi tiết nào. Không có một chút lợi thế, vậy chi bằng cho ta sống một cuộc đời bình lặng không ai biết tới đi. Tại sao còn phải đi tìm người, cứu người, lăn lộn tới xém chút nữa thăng thiên tập hai vậy? Đã thế còn có điều khoản sử dụng hệ thống và deadline nữa. Đây là đổi từ đi làm công sở sang đi làm công sở ở thời cổ đại phải không? Thôi được rồi, bỏ qua tất cả những điều trên thì y nhớ rằng truyện mình đọc cũng chỉ là truyện tu tiên bình thường thôi, tuy rằng chưa đọc hết cả quyển nhưng cũng đã đọc qua thể loại truyện, tại sao khi y xuyên vào lại thành truyện tình cảm mùi mẫn sướt mướt rồi? Thậm chí còn tự mình lăn vào làm nhân vật chính mùi mẫn sướt mướt luôn. Hệ thống còn bán đứng y bằng cách cộng cho nhiều điểm như vậy, không phải mấy tên độc giả trên YY não tàn rồi chứ?

Triệu nhân: Hắc bang chế tiền giả tại thế giới tu chân
Ở một thế giới nơi “tu tiên” đồng nghĩa với “thăng thiên”, hắn lại chọn… “tu cho vui”. Triệu Nhân - một thanh niên tự nhận mình “phế đến mức huyết còn lười chảy”, tình cờ mở ra con đường tu luyện dành riêng cho Nhân Tộc chính vì cái sự lười của mình. Khi các đại tông môn nói: “Muốn mạnh, phải đổi máu.” Triệu Nhân nói: “Tui hết máu rồi, có ai cho nợ không?” Và rồi… hắn thật sự mạnh. Chỉ có điều — con đường ấy hơi… kì quái. Một chút máu me, một chút triết lý, rất nhiều pha lảm nhảm, và không thiếu cảnh hắn tự chửi mình “ngu nhưng đẹp trai”. Đây không phải truyện tu tiên nghiêm túc, nhưng lại là thế giới tu chân được xây dựng nghiêm túc nhất trong một bộ truyện hài. Có người tu để thành tiên. Có kẻ tu để thoát khổ. Còn hắn — chỉ muốn đỡ… nhục. Đọc nhẹ nhàng, cười thoải mái, nhưng đến lúc ngẫm lại — mới thấy: đằng sau mỗi tiếng cười là cả một thiên đạo sâu thẳm. Nói cho có vẻ "ngầu" vậy thôi chứ, nói chung…cũng nhảm.

Gen Z tại tu tiên giới
Gen Z liệu có quá yếu đuối để làm xuyên không giả? Nếu bạn đã ngán ngẩm với mấy nhân vật xuyên không toàn lính đặc chủng hay thiên tài bác học, thì truyện này là dành cho bạn. Một Gen Z bình thường - không siêu năng lực, không buff bẩn - vô tình bị cuốn vào thế giới tu tiên. Đây không chỉ là hành trình từ phàm nhân bước lên con đường cường giả, mà còn là hành trình tự nhận ra những bài học mà xã hội mà Gen Z không được dạy trong xã hội hiện đại. Truyện được đăng thêm tại Vtruyen

Bí kíp nhập gia tùy duyên thời phong kiến
Kim Anh, một sinh viên ngành thương mại điện tử đồng thời là một nhân viên livestream bán hàng quần áo, vô tình xuyên không nhập vào xác cô Kim Hương, con gái út của gia đình thương lái có tiếng dưới thời nhà Lý. Tại đây, Kim Anh gặp vô vàn tình huống dở khóc dở cười trong đời sống sinh hoạt hàng ngày để tìm cách sống “tự do tự chủ” và trở về an toàn. Hết chuyện xin ra ở riêng không thành lại tới mối hôn sự sắp đặt từ trước, không biết Kim Anh sẽ xoay sở ra sao với “thầy u ruột” lẫn xã hội văn minh cách mình hơn một ngàn năm? Mượn một câu chuyện xuyên không, “Bí kíp nhập gia “tùy duyên” thời phong kiến” gửi gắm câu trả lời cho những trăn trở: “Thế nào là tự do? Làm sao để thể hiện màu sắc cá nhân mà không đối chọi với ý chí xã hội và tập thể?”. Hy vọng bằng một lối viết dịu dàng, một cách nhìn hài hước, truyện sẽ đem lại phút giây thư giãn dễ chịu cho bất cứ ai tìm tới nó. P/s: Tiểu thuyết lấy cảm hứng từ văn hóa, các sự kiện lịch sử nước nhà trong bối cảnh phong kiến thời nhà Lý. Tuy nhiên không thể coi truyện như một tài liệu chính sử để tham khảo. Đặc biệt, toàn bộ các nhân vật chính trong truyện đều là hư cấu. Các chi tiết liên quan tới văn hóa, lịch sử sẽ được tác giả ghi chú cụ thể trong chương mục Tài liệu tham khảo – Chú thích. Mọi chi tiết, tình tiết trong tiểu thuyết đều là hư cấu, không đại diện cho bất kỳ một cá nhân nào.

Cận âm
Nếu một linh hồn bắt đầu lạc lối thì ai sẽ là ánh sáng để soi đường dẫn lối cho họ Một công việc làm thêm để tích thêm âm đức để bảo vệ gia đình của mình, tận dụng hết khả năng của chính mình. Những chuyện thần bí, những góc tối của lòng người sẽ được hé mở Liệu ai cũng đáng tin, liệu lòng dũng cảm có chiến thắng được mọi thứ Liệu ánh sáng có chỉ dẫn đúng hướng Hãy đồng hành cùng tui và mở ra một cánh cửa huyền bí nơi ranh giới thiện ác phơi bày, giải thoát hay đọa lạc hãy cùng đón chờ nha!

Hội trẻ trâu làng Cò
Ở làng Cò - một làng quê vùng đồng bằng Bắc Bộ, nép mình sau rặng tre và những con mương mùa lũ, có một lũ trẻ con từng coi bụi chuối là thành lũy, ao làng là chiến trường, và bờ rào nhà ông Bảy là biên giới cần vượt qua. Cường, Đạt mõ, Lâm mọt và Phượng mạnh mẽ. Bốn đứa nhỏ, mỗi đứa một biệt danh, một tính cách khác nhau nhưng cùng chung một tuổi thơ huyên náo mà đầy xúc cảm. Chúng chẳng phải thần đồng siêu phàm cũng chẳng có siêu năng lực, chỉ có một trí tưởng tượng không đáy, một đống chiêu trò bá đạo, và một làng quê làm sân khấu cho tất cả những pha phá làng phá xóm. Nhưng đâu đó, sau những tiếng la ó của người lớn, sau mỗi mùa lúa, mùa trăng, là một điều gì đó rất thật. Đó những xúc cảm đầu đời với những cái nghẹn lại khi đứa bạn thân nghỉ học, hay một buổi chiều chơi dở dang phải chạy về lo bị bố mẹ đánh đòn.

Điều Ước Trú Mưa 121
Tiểu thuyết tình cảm lãng mạn sáng tác bởi Mộc Thiên Lan (Niiên) Ngày công bố: 29/5/2025 Thời gian bắt đầu: 17/11/2023 Thời gian kết thúc: Đang đếm ----------- Tiểu thuyết: Điều Ước Trú Mưa 121 Tác giả: Mộc Thiên Lan (Niiên) Thể loại: Tình cảm lãng mạn Từ khóa liên quan: tình trai, hiện đại, học đường, gia đình và xã hội, giả nữ, song sinh, bạo lực, trưởng thành, hài hước, tâm lí, lãng mạn, tình tay ba, yêu thầm, kịch tính, bón hành, vua lì đòn, Trung học Phổ Thông ------- Nhân vật chính: Cao Đân Luận, Trần Đông Bách (ngoại trước nội sau) Nhân vật phụ: Cao Hoài Nhã, Lê Lâm, Nguyễn Diệu Thu,... ------- Giới thiệu: Tiểu thuyết Điều Ước Trú Mưa xoay quanh chuyện tình cảm của hai cậu nam sinh theo học tại trường THPT Hãi Đan. Một ngày nọ, Đân Luận bị ép buộc phải cải trang thành chị gái song sinh để hẹn hò với bạn trai của chị. Song, nghe đồn bạn trai Hoài Nhã là người có tiền, có sắc. Nhưng khi gặp lại đối phương ở chính ngôi trường cấp 3 mà cậu và chị theo học, cơn phẫn nộ của Luận bùng cháy. Cậu phát hiện ra bộ mặt thật của hắn ngay từ lần đầu gặp mặt. Những tưởng sẽ dễ dàng đá hắn ra khỏi cuộc đời của Hoài Nhã thì hắn lại tự mình chui vào cuộc đời của cậu. ** Vốn tính tình đã không được hiền lành từ nhỏ, khi hắn lớn lên, ai ai cũng không thể ngờ rằng kẻ này có thể sống chung được với con người, thứ sẽ chịu được cái tính của hắn, càng không tin hắn có thể yêu ai thật lòng. ** Sinh ra trước vài phút nhưng lại bắt buộc phải trưởng thành hơn rất nhiều, cô giấu rất nhiều bí mật và có rất nhiều thứ cần phải bảo vệ. Nhã chỉ làm những điều mình cho là đúng, cô muốn bảo vệ những điều mà mình trân quý. ----- Bìa minh họa: bởi Mộc Thiên Lan

Chồng bùa vợ phép
Câu truyện về đôi vợ chồng trẻ Hùng Hà trên hành trình bảo vệ gia đình trong thế giới nơi bùa phép đã trở thành một phần của cuộc sống và những tình huống dở khóc dở cười họ gặp phải, cũng như những nguy hiểm rình rập trong bức màn bí ẩn của thế giới tâm linh
![[NGƯNG ĐĂNG][Rhycap][Sinhtus] Oan gia kiểu này cũng có kết he?](https://307a0e78.vws.vegacdn.vn/view/v2/image/img.cdv_novel/0/0/0/13246.jpg?v=1&time=1754376760&w=720&h=720)
[NGƯNG ĐĂNG][Rhycap][Sinhtus] Oan gia kiểu này cũng có kết he?
Tưởng rằng kiếp này sẽ cứ thế sống yên ổn sau tai nạn đột ngột, Anh Tú và Đức Duy không ngờ rằng vận mệnh lại sắp xếp cho họ một cuộc sống 'ngọt ngào' nhưng đầy drama. Sau khi chết trong một bi kịch đau lòng, họ mới phát hiện rằng… thế giới của mình chỉ là một tiểu thuyết! Điều này chưa đủ 'sốc' đâu, bởi vì giờ đây họ phải sống trong một câu chuyện đã được viết sẵn, và nhiệm vụ của họ là phải tăng độ yêu thích của hai anh chàng phá phách, nghịch ngợm nhất trường – Trường Sinh và Quang Anh. Vấn đề là, Anh Tú và Đức Duy không hề muốn yêu cái kiểu 'cứ gặp là đu theo' này chút nào! Chỉ muốn… chạy thôi! Nhưng, cái hệ thống điên khùng lại cứ khăng khăng bảo rằng họ là nhân vật chính, và mỗi khi gặp khó khăn, điều duy nhất giúp họ thoát khỏi mọi rắc rối là đạt đến mức “độ yêu thích” 100% từ… hai anh Nguyễn kia. Ai bảo yêu nhau là dễ? Đúng là oan gia ngõ hẹp, cứ cãi nhau suốt mà vẫn phải tiếp tục nhiệm vụ “chữa lành” cho nhau! Phân đoạn được trích ra: Trường Sinh với vẻ mặt lạnh lùng, giọng nói đầy kiêu ngạo: ''Cậu không phải kiểu người tôi muốn kết bạn đâu, tôi không thích những người quá ngoan ngoãn như cậu.'' Anh Tú không chút dao động, giọng bình tĩnh: ''Đúng rồi, tôi cũng không cần cậu làm bạn. Nhưng tôi nghĩ tôi có thể giúp cậu trở thành người tốt hơn.'' Trường Sinh hừ một tiếng, cố tỏ ra thờ ơ: ''Cảm ơn, nhưng tôi không cần.'' Anh Tú mỉm cười, thẳng thắn đáp lại: ''Vậy mà cậu cứ luôn đến tìm tôi, chẳng phải là muốn tôi giúp đỡ sao?'' Trường Sinh: ''...'' Quang Anh cười khẩy, nhìn Đức Duy: ''Em nghĩ chỉ cần mình nói vài câu là tôi sẽ thay đổi sao? Đừng mơ!'' Đức Duy nhún vai, vẻ mặt lười biếng nhưng đầy tự tin: ''Cái đó còn tùy vào việc anh có muốn thay đổi không?'' Quang Anh mắt hơi lóe sáng, nhưng cố tỏ ra không quan tâm: ''Tôi không cần ai thay đổi tôi cả!'' Đức Duy mỉm cười, mắt sáng lên một chút: ''Thế sao anh lại đứng đây với tôi lâu thế? Chắc là có chút quan tâm rồi, đúng không?'' Quang Anh gượng gạo: ''Tôi chỉ đứng đây vì... tôi không có chỗ đi.'' Đức Duy lập tức đáp lại: ''Vậy thì cứ đứng đi, tôi sẽ không làm phiền anh đâu.'' Quang Anh: ''...'' Trước đó: Trường Sinh định đánh cậu. [Cảnh báo! Cảnh báo! Nhân vật chính đang gặp nguy hiểm!] Anh Tú: ''...'' Sau này: Trường Sinh chạm tới mép quần cậu. [Cảnh báo! Cảnh báo! Nhân vật chính đang gặp nguy hiểm!] Anh Tú: ''...'' Thanh Pháp: ''Cậu và đại thiếu gia Nguyễn có quen biết à?'' Anh Tú lắc đầu: ''Không có. Tớ với anh ta không có quen biết gì cả.'' Lúc ra về cậu bị hắn ấn lên tường hôn một trận: ''Không có quen biết?'' Thành An: ''Duy, đừng nói là cậu... thích nhị thiếu gia Nguyễn nha?'' Đức Duy: ''Thích tên đó á? Còn lâu! Tớ ghét tên đó nhất trần đời.'' Anh ép hôn em nhỏ đầu óc mụ mị: ''Ghét anh nhất trần đời?' Miêu tả: Vì gì mà anh trai tôi và anh trai anh bình yên nhẹ nhàng còn tôi và anh lại gà bay chó sủa?

Trở thành tác giả