
TRỞ LẠI GIẢI CỨU ĐẠI MINH TINH
Nam minh tinh Lý Hoa Minh - ánh sao từng rực rỡ nhất bầu trời giải trí - chết bí ẩn trong đêm. Khi tin tức lan ra, chỉ có một người tin rằng... anh không đáng phải chết. Cô sinh viên điện ảnh Lâm Xuyến Chi vô tình bước vào vụ án, và bằng một nghi thức kỳ bí, cô quay lại quá khứ để thay đổi vận mệnh. Nhưng showbiz là nơi ánh sáng chỉ tồn tại để che giấu bóng tối-và lần này, cô phải cứu anh... bằng cả mạng sống của chính mình.

Lỡ Duyên
"Lỡ Duyên" là một câu chuyện tình yêu đầy lôi cuốn, kể về những tình cảm chân thành, những lựa chọn sai lầm và những cơ hội đã bị bỏ lỡ. Tiểu thuyết không chỉ là hành trình của hai nhân vật chính trong việc tìm kiếm tình yêu đích thực, mà còn là một bức tranh đầy sắc màu về sự trưởng thành, những vấp ngã, và những nỗi đau khôn nguôi trong tình cảm.

Nợ Anh Một Tấm Chân Tình
Mùa đông năm nay Hà Nội rét cắt da, có hôm nhiệt độ xuống chỉ còn mười độ. Hà Phương lặng lẽ bước đi trên vỉa hè, tay ôm chiếc túi xách, người quấn trong lớp áo bông dày sụ, vậy mà gió vẫn len lỏi thấm lạnh đến tận tim. Cả ngày vùi đầu vào công việc, chạy đua với deadline và những cuộc họp dồn dập khiến cô mệt đến mức chẳng còn muốn mở miệng than thở. Cuộc sống nơi thành thị xô bồ, vội vã... đã biến cô thành một cỗ máy. Mỗi sáng thức dậy, ăn qua loa một miếng bánh rồi lao đến văn phòng. Tối về, căn phòng trọ rộng chưa đầy 20 mét vuông là chốn dừng chân tạm bợ. Hà Phương ngã lưng xuống giường, nhắm mắt... và hôm sau mọi thứ lại lặp lại như một vòng quay không hồi kết. Có lẽ cô đang sống, nhưng không thực sự sống. Chỉ là, giữa những ngày tháng lạnh lẽo và cô đơn như thế... cô không ngờ mình sẽ gặp lại anh – người từng lặng lẽ yêu cô suốt những năm tháng thanh xuân, mà Hà Phương chẳng hề hay biết.

Nhầm Lẫn Vào Nhóm Chat Minh Giới: Trăm Quỷ Cầu Xin Tôi Làm Nữ Thần Của Họ
Sau khi trúng số và trở nên giàu có chỉ sau một đêm, cô bị gã bạn trai khốn nạn và cũng là bạn thân của mình đâm xuyên tim, xác cô bị vứt bỏ giữa rừng núi. Cô cứ ngỡ cuộc đời mình sẽ nghèo khó, và đây chính là kết thúc. Nhưng ngay lúc cô sắp chết, một giọng nói máy móc đột nhiên vang lên bên tai cô: [Chào mừng đến với nhóm chat Minh Giới. Chúc mừng người mới nhận được quà chào mừng của nhóm: +3 ngày tuổi thọ.] Cô cứ tưởng đó là ảo giác trước khi chết, nhưng ngay giây tiếp theo, vết thương của cô đã lành lại một cách kỳ diệu, và cô đã hồi phục hoàn toàn! Cô cuống cuồng rút điện thoại ra, chỉ để tìm một nhóm chat mới—thật sự là ma! Để kéo dài tuổi thọ, cô buộc phải trở thành thành viên của nhóm chat Minh Giới... và hành trình trở lại của cô bắt đầu từ đây...

Lưỡng kiếp phong sương
Ma giáo ngày một bành trướng, giang hồ máu lửa triền miên. Máu lửa đã vươn ra móng tay nhọn hoắc, chạm vào cảnh yên bình giả tạo. Cung chủ Đàm Du Cung - một trong ba thế lực lớn nhất giang hồ bất ngờ ngã xuống, mất đi đôi mắt, là khởi đầu cho gió tanh mưa máu trong giang hồ. Thân là đệ tử thân truyền của Cung chủ Đàm Du Cung - Đặng Nan, Phan Diệp Khanh đi tìm Tuệ Tức Linh Sam, muốn giúp người thoát khỏi độc tính khó nhằn, dục hoả trùng sinh. Tại cánh rừng gió cát triền miên, lòng người hiểm ác, nàng đã gặp được hắn - Phùng Luân. Không hiểu sao, hắn luôn làm nàng có cảm giác đã từng gặp ở đâu nhưng lại chẳng thể nào nhớ ra được. Và mọi thứ cứ vậy, cứ mông lung như sương mù chẳng thể nắm bắt. Cuộc gặp gỡ này là nhân duyên trời định hay là mưu hèn kế bẩn, âm mưu toan tính của con người? Đến cuối cùng, sẽ còn lại gì đây? Là trái tim khô cằn hay là dung nhan vỡ nát?


Vào một ngày mưa, yêu thầm anh
Người ta thường nói mối tình thầm mến thời học sinh luôn đẹp đẽ và lãng mạn như những búp sen non thẹn thùng ẩn hiện trong làn nước. Nhưng riêng Bình An lại cảm thấy nó đắng chát và dày vò như bát thuốc Bắc mà mẹ cô thường uống vậy. Chẳng ai hay biết, ngoài vầng trăng ấm áp trên trời luôn soi sáng con đường cô đi ra thì vẫn còn một vầng trăng khác. Đó là vầng trăng chỉ thuộc về riêng cô, là câu chuyện cổ tích đẹp đẽ cô âm thầm vẽ lên và cất giấu nó trong một thế giới bí mật chỉ riêng mình cô được thấy. … Vào một ngày nào đó, anh bỗng dùng giọng điệu rất tò mò hỏi cô: “Cậu gọi lớp phó học tập là gì?” Bình An không hiểu, nhưng vẫn trả lời: “Thì gọi tên.” “Thế lớp phó văn thể mỹ thì sao?” Bình An: “Cũng vậy.” Nghe vậy, anh nghiêng đầu, nhìn sâu vào mắt cô, nói ra suy nghĩ trong lòng: “Thế sao cậu lại luôn gọi tớ là lớp trưởng? Quan hệ chúng ta xa lạ vậy à?” Bình An không biết phải đáp lại thế nào, bởi vì cô cho rằng đó là một ranh giới, một cột mốc để cô giữ chặt mình, không cho bản thân tiếp tục bước tiếp về lãnh địa của anh. Lãnh địa của anh là một tòa thành đẹp đẽ và huy hoàng, còn nơi cô nên ở, chỉ là một vùng đất hẻo lánh cằn khô, không nên có người bước vào…

NÀNG ĐẾN TỪ BIỂN XANH
Giữa đại dương sâu thẳm và thế giới loài người, tồn tại một bí mật bị chôn vùi suốt hai mươi năm. Hai người mẹ , hai người bạn thân , một quyết định cứu người đã thay đổi vận mệnh của cả hai gia tộc. Cùng một thời khắc, hai đứa trẻ được sinh ra một là công chúa hoàng tộc người cá, sinh ra giữa lòng đại dương để kế vị ngai vàng một là đứa bé loài người yếu ớt, vừa chào đời đã ngừng thở. Vì một lời hứa, vì tình bạn không thể buông bỏ, nữ hoàng người cá đã để con gái mình hiến ra giọt máu hoàng gia đầu tiên, giọt máu ấy đã cứu sống cậu bé loài người, ràng buộc sinh mệnh hai đứa trẻ bằng sợi dây vô hình của số phận. Mười tám năm sau, bên bờ biển, trong giảng đường đại học ngập nắng và gió mặn, chàng trai đeo chiếc vòng vỏ sò vô tình gặp cô gái có đôi mắt xanh thẳm như đại dương. Một linh cảm quen thuộc, một mối vô hình và một bí mật dần được đánh thức. Khi cô bị bắt trở lại viện nghiên cứu, nơi khởi nguồn của tội ác và bi kịch năm xưa được hé lộ, anh không ngần ngại đối đầu cả thế giới, chỉ để giành lại cô. Không phải vì dòng máu hay định mệnh, mà chỉ vì cô là người con gái anh yêu... “Em thuộc về biển, nhưng trái tim em… lại thuộc về anh. Nếu đại dương là nơi em trở về, thì anh sẽ là bến bờ cuối cùng của em. Dù là giữa sóng hay trên cạn, chỉ cần em quay về, anh sẽ là người đầu tiên đón . Giữa hai thế giới , con người và đại dương ,anh chọn tin vào tình yêu.”

Thiếu anh... em sẽ phải làm sao đây?
Từ thuở bé, anh là cậu bạn thanh mai trúc mã luôn kề bên, cùng em đi qua những tháng ngày trong trẻo nhất của cuộc đời. Chỉ đến khi lớn lên, em mới chợt nhận ra nụ cười anh, vô thức khiến tim mình loạn nhịp. Tình yêu tuổi mười bảy vừa ngọt ngào, vừa vụng dại, có hạnh phúc nhưng cũng chẳng thiếu những khổ đau. Thế nhưng… em biết, cho dù đi bao xa, trái tim này vẫn chỉ hướng về một người. Là Anh...

Ăn miếng trả miếng
Vì cả hai chưa xả hết cục tức và vài câu chửi ''sang trọng'' hơn nên mỗi người một nơi, mỗi người một cái điện thoại, liên tục đăng dòng trạng thái 'tình thân mến thương' trên WeChat. Dưa Lưới Nhỏ: [Thằng khốn đó là GAY đó! Có lần t phát hiện nó mua bộ BL nổi tiếng Nguỵ Trang Học Tra ở hội chợ sách!!!! Nó còn trong đội tuyển bóng rổ của trường, chắc sờ không biết bao nhiêu cơ bụng của đàn em rồi?! Làm ơn gặp thì né nó dùm!] Một vài phút sau, vòng bạn bè lập tức bùng nổ. Ai kia nhìn được bài đăng này đang chuẩn bị 'cây phóng lợn' mà ném thẳng tim đối phương đây! Lão Đại: [Nhỏ điên đó là LES! Một lần đi chơi, vì không thể cưỡng lại nhan sắc của chị gái bàn bên cạnh, liền chủ động xin WeChat, còn lén thơm má người ta một cái, dù biết người ta có bạn trai!!! Làm ơn đi thì né nó dùm!!! Không nghe lời tao đám con gái sau này ế tận mạng!!!!] Bạn bè lập tức bình luận trên bài đăng của hai người. Ăn miếng trả miếng nhau tới tận 3 giờ sáng mới chịu buông cái điện thoại xuống, đến lúc nhắm mắt đi ngủ cũng không buông tha đối phương! Dưa Lưới Nhỏ: 'Kkkk. Không còn miếng đáp trả tui chứ gì :))))' Lão Đại: 'Mai ông đây sẽ thể hiện tuyệt kỹ phát ngôn làm nhà người tức chết :))))'

Trở thành tác giả