
Tôi Thay Đổi Từ Khi Có Siêu Năng Lực
Nguyễn An, một cậu học sinh béo ú, tầm thường và luôn cam chịu sự bắt nạt. Mỗi ngày trôi qua là một chuỗi dài những lời trêu chọc, những cú đẩy ngã và sự cô độc đến tận cùng. Cậu khao khát một cuộc sống khác, nhưng dường như số phận đã định sẵn cậu phải sống trong vỏ bọc của một kẻ yếu đuối. Thế rồi, một sự cố định mệnh ập đến, và cuộc đời An rẽ sang một trang hoàn toàn mới. Từ thân hình mập mạp, vô dụng, An lột xác thành một thanh niên điển trai, với cơ bắp sáu múi hoàn hảo. Điều đáng kinh ngạc hơn, cậu phát hiện ra mình sở hữu siêu năng lực! Nhưng An không phải là người duy nhất. Xung quanh cậu, những người sở hữu siêu năng lực khác dần lộ diện, có kẻ là đồng minh, có kẻ là kẻ thù. Giờ đây, An không chỉ đối mặt với những kẻ bắt nạt học đường, mà còn phải đương đầu với những tổ chức độc ác đang rình rập, âm mưu thao túng và hủy hoại cuộc sống mà cậu yêu quý. Con đường phía trước sẽ đầy chông gai. Nguyễn An sẽ chọn sống một cuộc đời hèn nhát, cô độc như trước đây, hay sẽ vươn mình trở thành một anh hùng mạnh mẽ để bảo vệ những người cậu yêu thương và nơi cậu sinh sống? Cuộc chiến thay đổi vận mệnh của An và cả thế giới đã chính thức bắt đầu!

Triêu Tư Mộ Tưởng
Xuyên thư vào nữ chủ đại tiểu thư ốm yếu mà lại mất ký ức, Tô Uyển Lam khẳng định mình là người đầu tiên. Hệ thống thì lặn luôn, để lại cho cô cái nhiệm vụ công lược to đùng có giới hạn thời gian và một lời chúc đầy công đức. Tô Uyển Lam liền hộc máu. Sau một hồi tìm hiểu đối tượng công lượng, cô bày tỏ mình không thể nào chơi đùa với tình cảm của người khác, cưa cẩm cho đã xong rồi bỏ được, hơn nữa dường như người ta đã có người trong lòng luôn mất rồi. Dù sở hữu thân phận vợ hợp pháp, Tô Uyển Lam vẫn khẳng định mình không thể mặt dày đi dập hoa cướp chậu. Sau này, khi Tần Mặc Uyên phát hiện nguyên nhân dù cho đã dùng vạn ngàn vạn cách theo đuổi người vợ liên hôn gia tộc thì tâm cô vẫn vững như bàn thạch, luôn cự tuyệt tình cảm của hắn, ngay lập tức đi giải thích. Tưởng như sẽ êm xuôi, Tô Uyển Lam lại nói mình là người công lược, dứt khoát không muốn yêu đương với hắn. Nam chính: Em có cần bởi vì không muốn tiếp nhận tôi mà tạo ra cái lí do không đáng tin đấy không? Quay đi quay lại thì bùm, vợ mình đã quay trở lại thế giới ban đầu. Chuyện gì sẽ xảy ra? Tần Mặc Uyên có theo đến thế giới thực để bày tỏ tình cảm với vợ mình, hay Tô Uyển Lam sẽ lựa chọn quay lại thế giới tiểu thuyết? Hoặc có lưa chọn nào khác giúp gắn kết hai người ở hai thế giới khác nhau không? *Thể loại: Ngôn tình, hào môn thế gia, HE, 1x1, ngọt sủng * Lưu ý: các chi tiết trong truyện đều là giả tưởng, nam chính chỉ có nữ chính và ngược lại, không có tiểu tam tiểu tứ hay bạch nguyệt quang gì hết nhé, tất cả các hố rồi sẽ được lấp nè. Chúc cạn bạn có trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nha.

Diễm tấn Phượng Hoàng
Tương truyền rằng, giữa muôn loài vũ điểu, có một linh điểu tối thượng—Phượng Hoàng. Ở phương Đông, nó là hiện thân của cao quý và thanh khiết, loài chim sánh đôi cùng rồng, chỉ xuất hiện khi thiên hạ thái bình. Ở phương Tây, nó lại là biểu tượng của sự tái sinh vĩnh cửu, một sinh mệnh luân hồi giữa lửa và tàn tro. Mỗi lần chết đi trong biển lửa, Phượng Hoàng lại hồi sinh, đôi cánh rực rỡ bừng lên từ chính tro bụi của chính mình, kiêu hãnh bay về phía vĩnh hằng. Cũng như cuộc đời của nàng-nữ đế đầu tiên, cũng là duy nhất trong Lịch sử Đại Việt. Lý Chiêu Hoàng-hoàng đế cuối cùng của một vương triều rực rỡ. Nàng là Phượng hoàng- trong mắt tôi- xinh đẹp, cao quý và kiêu hãnh. Ngọn lửa của chốn triều đình tưởng chừng xa hoa diễm lệ lại dầy rẫy âm mưu toan tính nuốt chửng tuổi thơ và thanh xuân tươi đẹp của nàng. Nhưng sau tất cả, nàng vẫn tỏa sáng rực rỡ, dẫu nơi ấy không có ngai vàng của bậc chí tôn hay hoàng triều hoa lệ. Nàng đã sống nhưng năm tháng hạnh phúc dẫu muộn màng. “Thiên Hinh, ta sẽ không để nàng phải chịu thêm bất kì tổn thương nào nữa, nàng ghét bỏ ta, căm hận ta cũng được, ta chỉ mong, nàng hạnh phúc” “Công chúa, ta không phải là người cùng nàng đi qua những năm tháng bi hùng trong quá khứ, nhưng ta nguyện dành phần đời còn lại để bảo vệ nàng” Người đời gọi cuộc hôn nhân giữa Chiêu Hoàng và Lê Tần là vì chính trị, một đoạn kết an bài cho nữ đế cuối cùng của triều Lý, lên án Trần Cảnh là kẻ bạc tình, “chơi hoa bẻ cành”. Nhưng với tôi thì khác. Vậy nên, nếu ai cũng từng day dứt vì những khoảng lặng bị lãng quên trong sử sách… hãy để tôi kể lại. Không phải bằng lẽ phải của lịch sử, mà bằng trái tim, bằng lăng kính của một người tin rằng giữa những dòng chữ lạnh lùng được chép lại vẫn còn khoảng trống chưa kể đến, của những mối lương - duyên nghiệt ngã, nuối tiếc và đẹp đẽ đến vô ngần.

Mùa hoa chậm nở
Minh Tố – một nữ tác giả truyện tranh từng gây tiếng vang với bút danh Chớm Đông – đã chọn rút lui khỏi giới sáng tác sau một cú sốc lớn. Ba năm sau, cô trở lại, không phải để tiếp tục vinh quang, mà chỉ để kết thúc câu chuyện cũ còn dang dở. Vũ Duy – một đạo diễn hoạt hình từng đoạt giải quốc tế – tìm đến cô với lời đề nghị chuyển thể truyện Mùa Cỏ Nhỏ thành phim. Anh mang theo một vết thương cũ giấu kín, cùng một dự án tưởng như chỉ là công việc, nhưng dần trở thành một hành trình chữa lành chính mình. Khi Minh Tố bắt đầu đối mặt lại với ký ức, một người đàn ông khác xuất hiện. Y Tân – bí ẩn, giàu có, sắc sảo và là độc giả trung thành của cô – dường như hiểu rất rõ những vết nứt không ai nhìn thấy. Giữa Khương Thành, nơi mỗi người đều đang đi tìm lại bản thân, họ buộc phải đưa ra lựa chọn: tiếp tục trốn chạy hay một lần dám bước qua nỗi đau cũ để bắt đầu lại từ đầu? “Mùa Hoa Chậm Nở” là hành trình nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về tình yêu, sự tha thứ và hy vọng. Một câu chuyện buồn – nhưng đẹp, dành cho những trái tim từng ngỡ không thể yêu thêm lần nữa.

Mùa mận trắng ở làng Thượng Du
ta không biết mình đã đi bao xa. Cũng không rõ vì sao cỗ xe cứ lắc lư mãi như không dừng lại, giữa những cung đường gập ghềnh. Tay ta vẫn níu lấy tay bà vú, hơi ấm đó là thứ duy nhất ta còn nhận ra trong thế giới tối mịt của mình. ta mù từ sau đêm gia biến, sau trận sốt kéo dài. ánh sáng tắt dần như ngọn đèn dầu cạn, đến khi chỉ còn lại màu đen đặc quánh phủ lên tất cả. Sau biến cố ở kinh thành, ta là người duy nhất trong gia đình còn sống. Bà vú, người duy nhất trung thành đến cùng, đã dẫn ta chạy trốn. Họ nói vùng thượng du là nơi hiểm trở, nhưng cũng ít người lui tới. Ẩn thân ở đó, có lẽ sẽ an toàn. Chúng ta dừng lại trước một căn nhà gỗ cũ, có tiếng suối gần bên và mùi rêu phủ kín mái. Không ai đón tiếp, chỉ có người đàn ông dẫn đường bỏ lại chìa khóa rồi quay ngựa xuống núi. Bà vú nói với ta, giọng lạc đi vì mệt: “Tiểu thư, đây là nơi an toàn nhất rồi. vú… sẽ chăm sóc người.” ta gật đầu. Bà không biết, ta đã mất khái niệm về sự an toàn từ lâu rồi. Mười hôm sau, bà vú qua đời. Đêm đó, ta tự tay nhóm lửa, đốt cho bà nén nhang. ta ngồi cạnh tro tàn, tay siết chặt chiếc khăn lụa bà hay dùng. Từ hôm đó, ta sống một mình. Trong bóng ta. Với những ký ức không ai chia sẻ được.

Căn phòng nhìn ra biển
Tôi hay đứng bên cửa sổ rất lâu. Tay vịn khung gỗ đã bong tróc, mắt nhìn ra xa như mong tìm điều gì đó dưới chân trời xám. Tôi giặt đồ xong không phơi. Chỉ gập lại đặt trên bàn. Tôi thường soi gương rất lâu nhưng không trang điểm. Tôi có mang theo son – nhưng không dùng.

Giới tuyến chi mộng
Mái tóc vàng óng ả khẽ lay trong gió nhẹ. Đôi mắt xanh của nàng, sâu thẳm như hồ biếc, phảng phất vẻ ảo mộng, dường như phản chiếu cả ngân hà. Nàng, một bóng hình thoát tục với làn da trắng mịn, đang thưởng trà bên dòng sông lấp lánh. Nàng khẽ nở nụ cười, ánh mắt chạm vào tôi, dịu dàng khôn tả. Tôi lặng lẽ nhìn lại nàng, và rồi, cả hai ta cùng lạc vào miền ảo ảnh... Vạn vật nhòa đi trong đáy mắt, cõi nào mới là thực tại?

Hạ qua thu tới
Chỉ vì một lần chạm mắt mà thương nhớ em một đời. Cả đời chưa vì ai mà khóc nhưng lại rơi lệ trước em. -Lê Khánh Linh, anh sai rồi. Anh sai thật rồi! Nhưng ngoài việc yêu em... anh chẳng biết làm gì khác cả. Dương Hạo Nhiên x Lê Khánh Linh Cừu đội lốt sói x Sói đột lốt cừu * BỐI CẢNH TRONG TRUYỆN CHỈ CÓ TÊN TỈNH VÀ TÊN TRƯỜNG ĐẠI HỌC LÀ THẬT CÒN ĐÂU TẤT CẢ ĐỀU LÀ GIẢ TƯỞNG. *TRUYỆN HOÀN TOÀN DỰA TRÊN TRÍ TƯỞNG TƯỢNG VÀ SÁNG TÁC CỦA TÁC GIẢ. NẾU CÓ SỰ TRÙNG HỢP NÀO HOÀN TOÀN LÀ VÔ Ý.

Hoá ra vẫn là em
Hôm ấy là lần đầu Hải Đăng lỡ lời. Và cũng là lần cuối cùng cậu nói chuyện với Khánh Linh. Đăng không biết lời nói bông đùa ấy lại là nhát dao cứa sâu vào trái tim ai đó. Ba năm trôi qua, tưởng chừng cuộc sống của cả hai sẽ lặng lẽ đi theo quỹ đạo đã định. Thế nhưng, sau đêm định mệnh ấy, mọi thứ bỗng chốc thay đổi. Có ai ngờ rằng, người mà Linh chưa từng muốn gặp lại, nay đã xuất hiện trước mắt cô, từng bước một bước vào cuộc đời cô lần nữa. Nhưng mà, trong lòng cô sớm đã không còn cái tên của thiếu niên năm ấy.

Chuyện ngắn của UHEE
đây là câu chuyện nhỏ về tình gia đình, tình yêu đôi lứa, mong mọi người trải nghiệm và ủng hộ mình