“Oan lắm sao mà còn khóc? Lương Khánh An, em học hành thế này, rốt cuộc là có muốn thi đại học không?”
"Thưa cô, em không khóc ạ. Hức..."
“Nói đến thế còn giương mắt lên ráo hoảnh?”
"Em... không ạ..."
“Em trả treo tôi đấy à?”
"..."
“Sao lại im rồi? Không biết mở miệng ra nói cái gì à? Bài thi tới mà dưới trung bình thì đừng hòng ở lại lớp này nữa!”
"..."
Sáng mùa thu ấy, nắng rơi đầy đất, vương vãi những hạt vàng. Lương Khánh An dùng nửa chiếc bánh mì thịt tìm được cho mình một cậu "gia sư chất lượng cao". Đó là học sinh top 1 của lớp, học cực giỏi nhưng vô cùng hà tiện.
Nhưng tình thế lúc này không thể kén chọn. Cô chỉ có thể miệt mài trổ đủ ngón nghề để giữ chân không cho "gia sư" chạy mất. Cứ thế, đến một ngày, ngay cả trái tim của người ta cũng bị cô giữ mất rồi.
Bình luận
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!
Có thể bạn thích