
Bóng Mẹ Bên Sườn Núi
Người mẹ già tần tảo sống một mình trên triền núi, chờ đợi con trai đã mất tích lâu năm. Dù nghèo khó và mất mát, bà vẫn kiên cường sống qua ngày, giữ vững niềm hy vọng về một ngày con trở về. Trận lũ cuốn đi bao nhiêu sinh mạng, nhưng tình làng nghĩa xóm vẫn đong đầy, giúp đỡ bà trong những lúc túng quẫn. Một câu chuyện cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng và lòng kiên nhẫn không bao giờ tắt.

Nắm Tro Tàn Theo Hướng Gió Bay Xa
Có những mất mát không cần nói ra cũng đau rút tim gan Có những nỗi đau không cần gọi tên vẫn đủ để ta cúi đầu mà lặng Có những người mẹ không biết chữ nhưng viết nên cả chương sử sách hào hùng Có những bà mẹ quê nghèo nuôi lớn con sống đầy tình yêu thương trách nhiệm Câu chuyện không lấy cảm hứng cụ thể từ ai nhưng nó là câu chuyện của hàng ngàn, hàng triệu người dân đất Việt “Nắm Tro Tàn Theo Hướng Gió Bay Xa” kể lại câu chuyện của người ra đi, của người ở lại và cả những nắm tro mang theo tình yêu quê hương. Viết cho mẹ, viết cho bà. Viết cho bất kỳ ai từng có mẹ, từng có bà. Thiên Thảo Linh!

The Zombie One
Đó là 1 câu chuyện về 1 anh chàng zombie tên là Thông Trí Viên trong 1 thế giới của các năng lực gia. Câu chuyện kể về hành trình trả thù cuộc sống của anh chàng.

Tình yêu màu hoa tuyết trắng
Tốc độ tuyết hoa rơi xuống là mỗi giây từ một đến hai mét. Vậy khi tuyết hoa cách gần tôi, liệu tôi có thể tiến lại gần anh thêm một chút không? Đây là câu chuyện kể về cô gái mười sáu tuổi tên Eira, cô mang trong mình tình yêu với chàng trai cách xa cô nửa vòng trái đất là Joestar. Một cuộc tình đầy lãng mạn khi Eira đã vụng yêu Joestar vào ngày tuyết đầu mùa năm cô mười hai tuổi. Tuyết có màu trắng, là màu sắc tinh khiết và trong trẻo nhất trong tất cả các màu sắc và liệu tình yêu của họ có tinh khiết như màu của tuyết hoa hay không?

Hướng Đông có nắng
“Oan lắm sao mà còn khóc? Lương Khánh An, em học hành thế này, rốt cuộc là có muốn thi đại học không?” "Thưa cô, em không khóc ạ. Hức..." “Nói đến thế còn giương mắt lên ráo hoảnh?” "Em... không ạ..." “Em trả treo tôi đấy à?” "..." “Sao lại im rồi? Không biết mở miệng ra nói cái gì à? Bài thi tới mà dưới trung bình thì đừng hòng ở lại lớp này nữa!” "..." Sáng mùa thu ấy, nắng rơi đầy đất, vương vãi những hạt vàng. Lương Khánh An dùng nửa chiếc bánh mì thịt tìm được cho mình một cậu "gia sư chất lượng cao". Đó là học sinh top 1 của lớp, học cực giỏi nhưng vô cùng hà tiện. Nhưng tình thế lúc này không thể kén chọn. Cô chỉ có thể miệt mài trổ đủ ngón nghề để giữ chân không cho "gia sư" chạy mất. Cứ thế, đến một ngày, ngay cả trái tim của người ta cũng bị cô giữ mất rồi.