
Linh Ấn Bất Tử
Linh Ấn Bất Tử mở ra một thế giới nơi sự sống và cái chết được chia cách bởi kết giới vô hình. Thứ rào chắn cổ xưa ấy duy trì trật tự giữa hai miền sinh tử, ngăn âm binh vượt thoát lên dương thế và cấm tuyệt người sống lạc bước vào cõi tà. Đêm rằm tháng bảy – khi âm dương nghịch đảo, ngũ hành giao thoa, trời đất xáo trộn – một cậu bé tên Phong chào đời, mang theo vết bớt nửa vòng tròn dương nơi vai phải. Ba năm sau, cũng trong đêm ấy, Khang ra đời với vết bớt nửa vòng tròn âm trên vai trái. Hai đứa trẻ tưởng chừng xa lạ, lại mang trong mình mối liên kết định mệnh – hai nửa của một linh ấn. Song, để thế giới giữ được sự cân bằng, chỉ một người được sống, một người buộc phải hi sinh. Năm đó, tại bãi biển đầy nắng và gió, Khang đã cứu Phong khỏi một cơn đuối nước. Cái chết của cậu tưởng như khép lại mối duyên âm dương nhưng nó chỉ là khởi đầu cho một chuỗi biến động kinh hoàng. Linh hồn Khang không thể siêu thoát vì bị một kẻ tu luyện tà thuật giam giữ, lập nên trận pháp che giấu tử khí “Dẫn Hồn Nhập Thổ. Gã ta dùng trận pháp này chôn giấu xác chết, trấn yểm hồn phách và môi giới những nghi lễ cưới ma rùng rợn. Và trong một nghi lễ tà ác như thế, Phong chính là người được chọn. Nếu Phong chết, ranh giới cổ xưa sẽ sụp đổ. Ma quỷ tràn ra nhân gian. Thế giới sẽ lụi tàn. Để cứu lấy Phong, Vũ – anh trai của Khang, người mang trong mình khả năng cảm nhận tà khí và nỗi dằn vặt chưa nguôi về cái chết của em – đã bất chấp tất cả để lần theo dấu vết. Đồng hành cùng Phong và Vũ là Nhi. Cô gái trẻ với vẻ ngoài tinh nghịch nhưng sở hữu trí tuệ sắc sảo và kiến thức uyên thâm về bùa chú và cổ thuật. Cả ba dấn thân vào nơi nguy hiểm nhất: xóm người điên. Một vùng đất bị lãng quên, nơi những kẻ từng bị ám khí xâm thực sống vật vờ nửa tỉnh nửa mê, còn những linh hồn chưa siêu thoát thì gào thét tuyệt vọng trong bóng tối.

Sai sứ Thần Chết là khách quen của cửa hàng tiện lợi gần nhà
Câu chuyện tình yêu của anh chàng Sai sứ Thần chết 3101 và cô bé có thể nhìn thấy được Thần Chết Tử Vi.

Tình đầu khó phai
Như Vân - cô nàng mọt sách ngoan hiền lễ phép. Hồng Huy - hot boy với vẻ ngoài cuốn hút. Hai mảnh ghép trái ngược nhau, tưởng chừng không thể giao nhau nhưng định mệnh lại đặt hai người họ cạnh nhau. Để rồi cả hai trở thành mối tình đầu không thể nào quên của đối phương. Trải qua những lần bỏ lỡ nhau, họ gặp lại nhau khi đã trưởng thành và có nhiều vết sẹo trong tim. Liệu rằng họ sẽ dũng cảm bước đến bên nhau hay lại tiếp tục bỏ lỡ nhau lần nữa?

Vào một ngày mưa, yêu thầm anh
Người ta thường nói mối tình thầm mến thời học sinh luôn đẹp đẽ và lãng mạn như những búp sen non thẹn thùng ẩn hiện trong làn nước. Nhưng riêng Bình An lại cảm thấy nó đắng chát và dày vò như bát thuốc Bắc mà mẹ cô thường uống vậy. Chẳng ai hay biết, ngoài vầng trăng ấm áp trên trời luôn soi sáng con đường cô đi ra thì vẫn còn một vầng trăng khác. Đó là vầng trăng chỉ thuộc về riêng cô, là câu chuyện cổ tích đẹp đẽ cô âm thầm vẽ lên và cất giấu nó trong một thế giới bí mật chỉ riêng mình cô được thấy. … Vào một ngày nào đó, anh bỗng dùng giọng điệu rất tò mò hỏi cô: “Cậu gọi lớp phó học tập là gì?” Bình An không hiểu, nhưng vẫn trả lời: “Thì gọi tên.” “Thế lớp phó văn thể mỹ thì sao?” Bình An: “Cũng vậy.” Nghe vậy, anh nghiêng đầu, nhìn sâu vào mắt cô, nói ra suy nghĩ trong lòng: “Thế sao cậu lại luôn gọi tớ là lớp trưởng? Quan hệ chúng ta xa lạ vậy à?” Bình An không biết phải đáp lại thế nào, bởi vì cô cho rằng đó là một ranh giới, một cột mốc để cô giữ chặt mình, không cho bản thân tiếp tục bước tiếp về lãnh địa của anh. Lãnh địa của anh là một tòa thành đẹp đẽ và huy hoàng, còn nơi cô nên ở, chỉ là một vùng đất hẻo lánh cằn khô, không nên có người bước vào…

Thiếu anh... em sẽ phải làm sao đây?
Từ thuở bé, anh là cậu bạn thanh mai trúc mã luôn kề bên, cùng em đi qua những tháng ngày trong trẻo nhất của cuộc đời. Chỉ đến khi lớn lên, em mới chợt nhận ra nụ cười anh, vô thức khiến tim mình loạn nhịp. Tình yêu tuổi mười bảy vừa ngọt ngào, vừa vụng dại, có hạnh phúc nhưng cũng chẳng thiếu những khổ đau. Thế nhưng… em biết, cho dù đi bao xa, trái tim này vẫn chỉ hướng về một người. Là Anh...

Những lần nỡ hẹn dưới mái hiên đô thị
Đây là câu chuyện về Minh – kiến trúc sư mang trái tim hoài cổ, và Hạ – họa sĩ chưng cất nỗi cô đơn thành sắc màu. Tình yêu của họ không bùng cháy mãnh liệt, mà là một điệu luân vũ buồn bã giữa định mệnh và phố thị, nơi họ cứ mãi lỡ nhau qua năm lần bảy lượt hội ngộ. Từ chiếc ô màu nguyệt quế dưới cơn mưa tháng Ba, đến lời hứa về một studio đón trăng, và cuối cùng là sự chia ly dưới ánh đèn sân bay lạnh lẽo. Tác phẩm này là một lời thú nhận trữ tình: Có những mối duyên được sinh ra không phải để trọn vẹn, mà để trở thành nỗi hoài niệm tuyệt đẹp, khắc sâu vào chiều sâu của tâm hồn.

Số linh hồn
Lộ Thi sinh vào ngày sáu tháng sáu, cao 1m60, số thứ tự trong danh sách lớp từ nhỏ tới lớn luôn là sáu. Con số may mắn lẫn số linh hồn cũng là số sáu. Năm mười sáu tuổi, trong buổi thi chia lớp. Ngồi đằng sau Lộ Thi là một cậu bạn rất đẹp trai, áo đồng phục được xắn cao, cánh tay thon dài, làm bài chưa tới một tiếng đã ngầu như hạt đậu nộp bài thi. Tờ giấy thi lướt qua sát vành tai cô, cô khẽ nghiêng đầu, nhìn thấy cái tên được viết rồng bay phượng múa: Lục Bảo. ... Từ đó về sau, phía sau con số may mắn của cô đã kèm theo một cái tên. _____ Pháp sư số sáu, ban đầu chỉ là một biệt danh giả tạo. Số sáu, ngày sáu, đội sáu, xếp thứ sáu, những thứ ấy chưa từng có phép thuật. Nhưng vì cậu xuất hiện, dường như tớ đã trở nên may mắn. Sau đó tớ mới nhận ra điều may mắn của tớ chưa bao giờ là con số sáu, mà là Lục Bảo. Thêm cái tên phía sau con số, may mắn mới hội tụ. Nhờ vậy, sương mù vạn dặm cũng sẽ biến thành trời trong nắng ấm. Không biết có phải vì cậu xuất hiện không? Dường như tớ đã trở nên may mắn. Tớ nhận ra điều may mắn của tớ chưa bao giờ là những số sáu, mà là cậu. Chỉ khi cậu xuất hiện, may mắn mới hội tụ. Nhờ vậy... Sương mù vạn dặm cũng sẽ biến thành trời trong nắng ấm. Vậy nên... Đông qua, mưa tạnh, mây tan, nắng xuân rạng rỡ, trời đất một màu. Và cậu bước đến. - ''Sao cậu thừ người ra thế, ừm hứm, nhìn thấy tôi về mà không nhiệt tình nghênh đón à?'' Tựa như râu đối với mèo, gạo đối với chuột, lông đối với gấu, chỉ cần có cậu, cô rất an tâm. Thiếu nữ cười rộ lên, ném tấm thiệp trong tay đi, gương mặt tươi tắn chạy tới vầng sáng rực rỡ. - Thể loại: Thanh xuân vườn trường, Hoan hỉ oan gia, 1x1, HE, Ngọt sủng, Hài hước, Nhẹ nhàng, Ngôn tình, Hiện đại, Đô thị tình duyên, Từ đồng phục đến áo cưới, Yêu đơn phương, Song hướng thầm mến

Coca đá tuyết
Trời về đêm rất lạnh, đến nỗi tôi phải khoác 3 cái áo ấm. Đã 1 tuần sống ở nơi này, tôi quên được phiền muộn, trút bỏ tất cả gánh nặng đang đè nén trên vai, cứ thế mà tận hưởng khoảng thời gian quý báu. - Của em này. Anh ấy quay lại với hai chai coca đá tuyết mà chúng tôi chôn dưới đống tuyết dày vào 3 ngày trước. Tôi nói cảm ơn rồi mở nắp chai ra. Nước coca phun trào lên dưới dạng đá bào trắng, uống rất ngon, tuy bề ngoài hơi dơ. - Thích lắm sao? Tôi gật đầu 3 cái liên tiếp. Anh liền cười mỉm, nhẹ nhàng vén mái tóc của tôi sang một bên trước khi nó dính vào nước ngọt. Cái cảm giác truyền nhiệt lạnh từ chai coca đến tay tôi chỉ là nhất thời, giờ cả mặt tôi đang nóng hừng hực đây này!?

Hạc chầu Hạc lạc
Dưới triều Lý, dòng họ Vũ - một dòng họ với giai thoại u ám - chỉ tồn tại vỏn vẹn bảy năm dưới đời gia chủ Vũ Khải Văn, người được miêu tả là máu lạnh bậc nhất cái xứ này... Đỗ Quốc Nghiệp là một học sinh vừa trượt nguyện vọng một, ông trời chê cái số cậu chưa đủ thê lương nên dịu dàng đặt cho cậu một chuyến du hành thời gian để thư giãn, giải tỏa áp lực thi cử. Hạng ghế thương gia. Vé không khứ hồi. - Gạc… Gạc hươu? Những ngón tay mảnh khảnh siết nhẹ, cánh cung thô nặng bằng gạc hươu thẳng vào đầu Đỗ Quốc Nghiệp vừa đáp “chuyến du hành” chưa tới một phút. Bóng tối nhiễm sắc đỏ, vì máu tươi đang chảy ròng từ đỉnh đầu cậu, chạy dọc sườn mặt, lăn dài qua mắt. - Chết chưa? Ranh con đứng đối diện mỉm cười, gõ đầu cánh cung vào trán Nghiệp bằng cái nhịp điệu cực kì gợi đòn. - Chưa chết thì đứng dậy, chạy đi. Nhân vật chính: Đỗ Quốc Nghiệp, Vũ Khải Văn.

Mộng anh đào
Mười năm trước, cô quyết định chia tay với anh, lặng lẽ khép lại mối tình ngây dại thời thanh xuân. Mười năm sau, dưới tán cây mai anh đào, cô gặp lại anh - Lê Hoàng An, cứ ngỡ thời gian đã xoá mờ hình bóng anh, nào ngờ khoảnh khắc ánh mắt giao nhau, cô chợt nhận ra anh vẫn là chàng trai từng khiến cô rung động năm ấy, trái tim lại đập lệch nhịp như thuở ban đầu. Một câu tóm tắt: Năm tháng trôi qua, có những tình cảm ngỡ như đã lụi tàn, nhưng chỉ một cơn gió thoảng cũng đủ khiến nó rực cháy mãnh liệt, không thể kiểm soát.

Trở thành tác giả