Thể loại
Trạng thái
Số chữ
Truyện liên quan đến từ khóa “Tình cảm lãng mạn”
Sắp xếp
Mới nhất Cũ nhất
Lượt đọc
Tiêu Ngọc Chi Tình, Lang Liêu Chi Mệnh

Tiêu Ngọc Chi Tình, Lang Liêu Chi Mệnh

Có những mối duyên bắt đầu từ kiếp trước, xuyên qua gió sương, lửa đạn và cả linh hồn... chỉ để một lần nữa được gọi tên nhau giữa cõi nhân gian. Lăng Ngọc Tiêu – cô sinh viên khảo cổ mang trong mình dòng máu nửa người nửa tiên, vô tình bị cuốn vào vòng xoáy luân hồi từ ngàn năm trước. Một lần đi khảo cổ, một lần chìm vào giấc mộng lạ… mở ra cánh cổng dẫn về thời đại Hùng Vương, nơi cô từng là thần nữ của núi rừng, yêu hoàng tử Lang Liêu bằng một tình yêu thuần khiết đến thê lương. Tình yêu ấy, từng bị ngăn cách bởi vương quyền, bị chia lìa bởi chiến tranh, bị đẩy đến tận cùng của mất mát bởi lòng thù hận của một kẻ si tình. Ba kiếp, ba lần yêu, ba lần đau – liệu có một lần trọn vẹn? Khi những ký ức dần thức tỉnh, khi kẻ phản diện cũng là người từng yêu cô tha thiết quay về với bóng tối… liệu mối duyên định mệnh này có thể thoát khỏi vòng xoáy nghiệt ngã? “Tiêu Ngọc Chi Tình, Lang Liêu Chi Mệnh” – một câu chuyện tình yêu đan xen giữa hiện thực và cổ tích, giữa bi kịch và hy vọng, giữa cái chết và sự sống… nơi trái tim vẫn kiên định một niềm tin.

0 chương
Đang ra
[Rhycap][Sinhtus] Oan Gia Kiểu Này Cũng Có Kết HE?
View book View book

[Rhycap][Sinhtus] Oan Gia Kiểu Này Cũng Có Kết HE?

Tưởng rằng kiếp này sẽ cứ thế sống yên ổn sau tai nạn đột ngột, Anh Tú và Đức Duy không ngờ rằng vận mệnh lại sắp xếp cho họ một cuộc sống 'ngọt ngào' nhưng đầy drama. Sau khi chết trong một bi kịch đau lòng, họ mới phát hiện rằng… thế giới của mình chỉ là một tiểu thuyết! Điều này chưa đủ 'sốc' đâu, bởi vì giờ đây họ phải sống trong một câu chuyện đã được viết sẵn, và nhiệm vụ của họ là phải tăng độ yêu thích của hai anh chàng phá phách, nghịch ngợm nhất trường – Trường Sinh và Quang Anh. Vấn đề là, Anh Tú và Đức Duy không hề muốn yêu cái kiểu 'cứ gặp là đu theo' này chút nào! Chỉ muốn… chạy thôi! Nhưng, cái hệ thống điên khùng lại cứ khăng khăng bảo rằng họ là nhân vật chính, và mỗi khi gặp khó khăn, điều duy nhất giúp họ thoát khỏi mọi rắc rối là đạt đến mức “độ yêu thích” 100% từ… hai anh Nguyễn kia. Ai bảo yêu nhau là dễ? Đúng là oan gia ngõ hẹp, cứ cãi nhau suốt mà vẫn phải tiếp tục nhiệm vụ “chữa lành” cho nhau! Phân đoạn được trích ra: Trường Sinh với vẻ mặt lạnh lùng, giọng nói đầy kiêu ngạo: ''Cậu không phải kiểu người tôi muốn kết bạn đâu, tôi không thích những người quá ngoan ngoãn như cậu.'' Anh Tú không chút dao động, giọng bình tĩnh: ''Đúng rồi, tôi cũng không cần cậu làm bạn. Nhưng tôi nghĩ tôi có thể giúp cậu trở thành người tốt hơn.'' Trường Sinh hừ một tiếng, cố tỏ ra thờ ơ: ''Cảm ơn, nhưng tôi không cần.'' Anh Tú mỉm cười, thẳng thắn đáp lại: ''Vậy mà cậu cứ luôn đến tìm tôi, chẳng phải là muốn tôi giúp đỡ sao?'' Trường Sinh: ''...'' Quang Anh cười khẩy, nhìn Đức Duy: ''Em nghĩ chỉ cần mình nói vài câu là tôi sẽ thay đổi sao? Đừng mơ!'' Đức Duy nhún vai, vẻ mặt lười biếng nhưng đầy tự tin: ''Cái đó còn tùy vào việc anh có muốn thay đổi không?'' Quang Anh mắt hơi lóe sáng, nhưng cố tỏ ra không quan tâm: ''Tôi không cần ai thay đổi tôi cả!'' Đức Duy mỉm cười, mắt sáng lên một chút: ''Thế sao anh lại đứng đây với tôi lâu thế? Chắc là có chút quan tâm rồi, đúng không?'' Quang Anh gượng gạo: ''Tôi chỉ đứng đây vì... tôi không có chỗ đi.'' Đức Duy lập tức đáp lại: ''Vậy thì cứ đứng đi, tôi sẽ không làm phiền anh đâu.'' Quang Anh: ''...'' Trước đó: Trường Sinh định đánh cậu. [Cảnh báo! Cảnh báo! Nhân vật chính đang gặp nguy hiểm!] Anh Tú: ''...'' Sau này: Trường Sinh chạm tới mép quần cậu. [Cảnh báo! Cảnh báo! Nhân vật chính đang gặp nguy hiểm!] Anh Tú: ''...'' Thanh Pháp: ''Cậu và đại thiếu gia Nguyễn có quen biết à?'' Anh Tú lắc đầu: ''Không có. Tớ với anh ta không có quen biết gì cả.'' Lúc ra về cậu bị hắn ấn lên tường hôn một trận: ''Không có quen biết?'' Thành An: ''Duy, đừng nói là cậu... thích nhị thiếu gia Nguyễn nha?'' Đức Duy: ''Thích tên đó á? Còn lâu! Tớ ghét tên đó nhất trần đời.'' Anh ép hôn em nhỏ đầu óc mụ mị: ''Ghét anh nhất trần đời?''

5 chương
Tạm dừng
Em Nghĩ Chúng Ta Nên Là Bạn
View book View book

Em Nghĩ Chúng Ta Nên Là Bạn

Lời tác giả: Một chuyện tình không ngọt ngào lắm nhưng chữa lành. Trích đoạn 1: Khi cô quay lại, cả hai bước ra khỏi quán. Nắng sớm lấp lánh trên những chiếc lá còn ướt sương, một bà cụ quét sân phía đối diện dừng chổi nhìn họ hiền lành, tiếng tivi phát bản tin thời sự vọng ra từ căn nhà kế bên, tiếng mèo kêu khe khẽ đâu đó trong hẻm nhỏ. Khung cảnh quen thuộc đến mức khiến người ta thấy lòng nhẹ lại. Nam đi cạnh cô, mắt liếc sang rồi giả vờ than thở: - Để An trả tiền kiểu này, khó cho anh quá. An liếc anh, nửa nghi ngờ nửa chọc ghẹo: - Khó á? Khó gì? Nam cười nhẹ, bước chậm lại, giọng nhỏ vừa đủ nghe: - Khó lòng không hồi đáp. Trích đoạn 2: - Anh đang dưới nhà em. An hơi giật mình. Cô đứng dậy theo bản năng, bước nhanh về phía cửa sổ, kéo nhẹ tấm rèm voan màu kem. Ngoài kia, trời đã khuya. Đèn đường đổ xuống mặt hẻm một vệt vàng mờ. Trên nền đường ẩm nước mưa, bóng một người đàn ông đứng tựa xe, tay cầm điện thoại, áo khoác sẫm màu in hắt dưới ánh sáng dịu của đèn. Nam ngẩng đầu lên. Như biết chắc rằng cô sẽ làm vậy. Ánh mắt họ chạm nhau giữa không trung. Không rõ cái gì vừa xảy ra. Nhưng dường như cái gì nên xảy ra, ngay tại giây phút ấy, đều đã xảy ra rồi. Trích đoạn 3: An không nhìn thẳng vào anh. Tay xoay nhẹ ly cacao đã nguội trong lòng bàn tay. - Câu gì? - Cô hỏi lại, giọng như hờ hững, nhưng ánh mắt thì né tránh. Nam nhìn cô sâu hơn. Và lần này, không còn ngập ngừng nữa. Giọng anh chậm, rõ, từng chữ một: - Anh muốn chúng ta là người yêu.

6 chương
Đang ra
[Rhycap][Sinhtus] Ánh sáng của kẻ chiếm hữu
View book View book

[Rhycap][Sinhtus] Ánh sáng của kẻ chiếm hữu

Một câu chuyện về hai kẻ bị nhuốm bẩn lại muốn chạm vào ánh dương thuần khiết. Đến cuối chính họ lại vứt bỏ ánh dương đó đi. Nhưng ánh dương đó lại mặc kệ mà tràn vào thế giới của họ. Đứng cuối khối x Đứng đầu khối Kẻ bất trị x Ánh trăng sáng

39 chương
Đang ra
Hoá ra vẫn là em
View book View book

Hoá ra vẫn là em

Hôm ấy là lần đầu Hải Đăng lỡ lời. Và cũng là lần cuối cùng cậu nói chuyện với Khánh Linh. Đăng không biết lời nói bông đùa ấy lại là nhát dao cứa sâu vào trái tim ai đó. Ba năm trôi qua, tưởng chừng cuộc sống của cả hai sẽ lặng lẽ đi theo quỹ đạo đã định. Thế nhưng, sau đêm định mệnh ấy, mọi thứ bỗng chốc thay đổi. Có ai ngờ rằng, người mà Linh chưa từng muốn gặp lại, nay đã xuất hiện trước mắt cô, từng bước một bước vào cuộc đời cô lần nữa. Nhưng mà, trong lòng cô sớm đã không còn cái tên của thiếu niên năm ấy.

17 chương
Đang ra
Chuyện tình Mộng Mer
View book View book

Chuyện tình Mộng Mer

Tôi và cậu ấy học chung một trường cấp 3. Lần đầu gặp gỡ, ngỡ như một khung cảnh bước ra từ truyện cổ tích - nơi cậu ấy là chàng hoàng tử áo trắng, còn tôi... chỉ là cô bé Lọ Lem vụng về, lạc nhịp giữa buổi sáng đầu đời học sinh.

5 chương
Đang ra
Chạm khẽ tim anh
View book View book

Chạm khẽ tim anh

Nam Thành và Thiên Ý là hai người có tính cách, lối sống, công việc và quan điểm về cuộc sống khác nhau. Định mệnh đưa họ đến gặp nhau khi cha cô mắc bệnh hiểm nghèo và anh là bác sĩ chữa trị chính cho cha cô. Vì hoàn cảnh riêng nên cả hai quyết định kết hôn với nhau thông qua một bản thỏa thuận hôn nhân cả hai cùng có lợi. Trải qua rất nhiều biến cố, thăng trầm trong cuộc sống, cuối cùng họ cũng nhận ra được tình yêu đích thực của đời mình.

9 chương
Đang ra
Vũ Khúc Vạn Linh 1 - Tình yêu và khúc thư hùng
View book View book

Vũ Khúc Vạn Linh 1 - Tình yêu và khúc thư hùng

Bạn sẽ làm gì nếu được gặp lại người mà mình đã đánh mất suốt một đời? Một cơ hội được trao, một câu chuyện tình dang dở đang chờ viết tiếp. Thế nhưng, không phải thứ gì cũng sẽ được ban tặng miễn phí, và không ai lại một đời an yên. Bạn đã nhận được một cơ hội, nhưng ơn trên cũng sẽ lấy đi sự bình yên mà bạn mong mỏi. Trong một thế giới mà nhiều chủng tộc cùng chung sống, con đường tiến đến hạnh phúc không thể chỉ được viết bằng cảm xúc đơn thuần. Và bạn, liệu có tò mò mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào hay chăng? Cánh cửa thế giới khác giờ đây đã rộng mở, mời các bạn cùng dõi theo chuyến hành trình dài mang tên: VŨ KHÚC VẠN LINH 1 - Tình yêu và khúc thư hùng.

12 chương
Đang ra
Dưới ánh đèn vàng
View book View book

Dưới ánh đèn vàng

Hải Yến là một cô giáo tiểu học – dịu dàng, tận tụy, có phần hướng nội. Cuộc sống của cô đơn giản, xoay quanh học sinh, bảng đen và phấn trắng. Ngoài xã hội, cô cũng là người sống khép kín, ít bạn bè, nhưng luôn chân thành và tinh tế. Một ngày nọ, người bạn thân nhất của cô – Trang, vừa trải qua một cú sốc thất tình nghiêm trọng. Trang đã chạy tới quan rượu bình thường hai người hay tới để ướng rượu, sau khi uống say bí tỉ thì Trang liền gọi cho Yến muốn cô đến uống cùng mình. Đến lúc Hải Yến đến nơi, Trang đã say khướt, vừa uống vừa khóc, không nghe theo lời khuyên. Kết quả, là bệnh dạ dày của Trang lại tái phát. Tại bệnh viện, Hải Yến gặp Tuấn Anh, bác sĩ nội khoa đang trực ca đêm. Anh là người đàn ông lạnh lùng bên ngoài, nói chuyện ngắn gọn, ít biểu cảm. Nhưng qua cách anh xử lý tình huống chuyên nghiệp, bình tĩnh, và không ngần ngại ở lại thêm để theo dõi tình trạng của Trang, Hải Yến cảm nhận được sự chu đáo, nghiêm túc phía sau vẻ ngoài lãnh đạm ấy. Sau lần đó, họ không gặp lại nhau ngay, cho đến khi… Hải Yến cùng Trang đi tái khám Tình cảm chớm nở rất chậm, tự nhiên và dịu dàng. Tuấn Anh dần thể hiện sự quan tâm một cách rất kín đáo – như việc nhớ cô dị ứng với aspirin, hay luôn chuẩn bị sẵn kẹo gừng vì biết cô dễ bị đau bụng vào mùa lạnh. Còn Hải Yến thì dù hơi ngại ngùng, nhưng mỗi lần nói chuyện với Tuấn Anh lại thấy lòng ấm lên một cách lạ kỳ. Trong khi đó, Trang, sau khi vài lần tới tái khám thì có một số lần vì Tuấn Anh bận nên đã nhờ người bạn của mình là Hoàng Minh giúp mình kiểu tra bệnh của Trang, dần dần cô bắt đầu để ý đến Hoàng Minh – bạn thân cùng khoa của Tuấn Anh. Anh chàng này trái ngược hoàn toàn: vui tính, hay đùa giỡn, nhưng rất ấm áp. Cặp đôi phụ cũng mang lại không ít tiếng cười và sự dễ thương cho câu chuyện.

7 chương
Đang ra
Nguyện em: Một đời bình an, năm tháng vô ưu
View book View book

Nguyện em: Một đời bình an, năm tháng vô ưu

Một người tính cách xốc nổi, hành động thiếu suy nghĩ, là niềm vui của tất cả mọi người. Một người tính cách bình lặng, lạnh lùng, là niềm tự hào của tất cả mọi người. Hắn là đồ ngốc mà cuộc đời cho anh. Nhưng cũng là bờ vai anh dựa vào, là tấm lưng mà anh ân tâm nghỉ ngơi, là chốn mà anh có thể thể hiện được đúng con người thật của mình. Anh là bảo vật mà cuộc đời cho hắn. Là lá thư tình đẹp đẽ nhất hắn có được trong suốt năm tháng cuộc đời. Anh là người hắn dùng cả sinh mạng để trân trọng. Đối với anh, tình yêu đích thực là, dù hắn có trở thành người thế nào, anh vẫn yêu hắn. Trái tim đã rung động, tình yêu cứ ngày một sâu đậm, hắn đã chọn được người mình yêu rồi thì cả đời nhất quyết chỉ yêu người đó. Anh là đối tượng để phá, để trêu, để nhây, để dỗ, để đè, để cung phụng, để chở che, để yêu suốt cả cuộc đời mình. Không hiểu tại sao, rõ ràng chỉ quay lưng một cái, ngoảnh đầu lại liền đã không thấy người đâu. Nếu có một ngày chúng ta không còn ở bên nhau nữa...thì anh mong em có thể hiểu đến tận lúc đó anh vẫn còn tìm em. ''Anh yêu em, anh đã có dũng khí để nắm tay em, để nói rằng anh yêu em. Giữa biển người thầm lặng anh đã lần nữa tìm lại được em, vậy anh sẽ chẳng dại dột mà buông tay em thêm một lần nữa.'' ''Em yêu anh, bất kể anh hiện tại là dáng vẻ gì em đều có thể tìm thấy anh giữa đám đông. Nhưng chẳng hiểu sao 4 năm qua em lại chẳng thể nhìn thấy dù chỉ một lần.'' ''Anh ngày lễ nào cũng về, thậm chí ngày cuối tuần cũng có thể về. Nhưng hắn một chút cũng không gặp được anh, là do hắn không còn nhận ra bóng dáng anh nữa hay là do anh thực sự đã chọn bước ra khỏi vòng tròn của anh và hắn, xóa đi dấu vết của bản thân trong tầm mắt. Thực sự chọn bỏ hắn giữa bầu trời xanh này. Là hắn khi đó đã sai. Lý trí chọn khi đó là đúng nhưng tình cảm nói đó là sai. Khi yêu nhìn về tương lai là bằng lý trí nhưng cảm nhận trái tim phải dùng nhịp đập và sự lắng nghe, thấu hiểu. Ngày anh đi là một ngày trước cơn giông tố. Bầu trời ngày chiếc máy bay cất cánh đen nghịt. Đám mây che khuất đi mặt trời, che khuất luôn cả mặt trời của hắn. Đem anh đi trước mắt nhưng chẳng thể làm gì. Tờ giấy cầu nguyện nằm trong góc bàn, ánh nắng vàng ấm áp chiếu xuống, dòng chữ được rèn dũa cẩn thận, một dòng chữ giản đơn---- Cầu nguyện cho em, một đời bình an, năm tháng vô ưu.'' ''Người ở trong tim mình ngày nào xoay đi quẩn lại đã chỉ còn gói gọn trong dòng 'trước đây' và 'đã từng'. Là người sống trước mắt mình ngày nào giờ đây chỉ còn sự nhạt phai bóng dáng, tồn đọng lại trong ký ức và quá khứ thanh xuân.'' ''Em sẽ chết nhưng vẫn sẽ sống, sống mãi trong ký ức anh.'' Sau này tôi mới hiểu được định nghĩa của cái gọi là chấp niệm. Hóa ra chẳng lằng nhằng, chẳng lắm điều như người ta nói. Chỉ đơn giản là dù thời gian có xóa nhòa đi bất cứ thứ gì thì người đó mãi mãi vẫn ở đó. Đọng lại như giọt sương vừa lạnh lẽo lại vừa sáng lấp lánh mãi mãi không phai nhạt. Cậu ấy ngày đó và sau này đã khác xưa rất nhiều, đã trưởng thành và cũng đã thay đổi. Chỉ có tôi là mãi mãi đứng ở đó ngóng mãi bóng hình ngày đó. Ngóng mãi cái bóng hình mà tôi đã từng có được. Tác giả có lời: Dùng 1 từ để miêu tả truyện ấy hả? Ừm...học tập! Chính là nó, học tập học tập học tập. Điều gì quan trọng nhắc lại 3 lần. Nói thẳng đây chính là câu chuyện về việc bạn công dùng tri thức cua đổ bạn thụ. Truyện sử dụng một số kiến thức chúng ta học ngoài đời. Có thể có người đọc không hiểu nhưng hãy cứ vô tư và lạc quan lên em ơi vì tác giả cũng có hiểu đâu =))) LƯU Ý: TRUYỆN HƯ CẤU TỪ ĐẦU TỚI CUỐI! KHÔNG HỀ THUẦN VIỆT HOÀN TOÀN! CHỈ ĐƯỢC TÁC GIẢ LẤY THÔNG TIN MÀ THÔI! TRUYỆN LÀ EABO CÓ SINH CON, KHÔNG THÍCH THỂ LOẠI THỤ SINH CON MỜI BƯỚC ĐI Ạ!HƠI MÁU CHÓ MỘT TÍ XÍU. Bạn công vấp lưới tình là yêu đến hết đời luôn, sau này bạn còn có 1 bạch nguyệt quang tự nhận nữa, yên tâm bạn công không yêu bạn đó đâu.

5 chương
Tạm dừng