Thể loại
Trạng thái
Số chữ
Truyện liên quan đến từ khóa “Tổng tài”
Sắp xếp
Mới nhất Cũ nhất
Lượt đọc
Vốn dĩ chỉ có em
View book View book

Vốn dĩ chỉ có em

/ Thương Dận x Hạ Ngôn Mạt / Ngày thứ ba sau khi Hạ Ngôn Mạt rời đi. Biệt thự Nam Dương. “Vẫn không tìm được tin tức của cô ấy?” “Gia chủ, tôi đã tìm kiếm suốt hai ngày, chỉ tra được số hiệu máy bay đưa Hạ tiểu thư đến biên giới, là của Bà Thương. Từ lúc hạ cánh xuống sân bay biên giới thì không thể tra thêm được gì nữa.” Thương Dận toàn thân tỏa khí lạnh, đầu lông mày nhíu chặt rồi lại giãn ra, thở dài: “Thật sự không thể tra được gì khác sao?” Thanh Lôi im lặng vài giây, sau đó từ tốn nói: “Gia chủ, nếu đã là bà Thương ra tay giúp đỡ thì chúng ta không thể làm khác được. Dù gì bà ấy cũng là mẹ nuôi của cô Hạ, anh không cần quá lo lắng.” Anh ngồi đó, như hòa làm một với màn đêm, đáp lại lời Thanh Lôi, dáng vẻ bình tĩnh bao nhiêu thì giọng nói phát ra lại có bấy nhiêu khổ sở: “Mẹ sẽ đảm bảo an toàn cho cô ấy. Tôi biết, nhưng người mình đặt trên đầu quả tim đến ôm chặt một chút cũng sợ cô ấy ngạt thở bây giờ đang không biết phải chịu đựng những gì ở vùng đất vốn dĩ đã chẳng an toàn kia, có thể không lo lắng sao?” “Nếu cô ấy là đoá hoa bá vương thì chúng tôi sẽ sát cánh bên nhau, giống như ba mẹ tôi đã từng, nhưng cho dù cô ấy có lớn lên trở thành một đóa bách hợp ngây thơ tôi cũng nguyện dang tay che chở cô ấy cả đời." ----------------------------------------------- Ngày bảy tháng tám. Trời mưa. Thương Dận cầm ô đứng thật lâu ở sảnh chờ sân bay, đợi một người đã lỡ hẹn. Nam Dương mùa thu tháng chín, trời nắng đẹp. Người có tình đã về bên nhau. ---------------------------------------- Đây là người cô yêu thích, người che chở cô từ khi còn bé thơ, người đã dẫn cô đến trước tấm gương rồi nói - Cô gái anh thích có dáng vẻ như vậy-, cũng là người cô chấp nhận chôn vùi ba năm thanh xuân ở biên giới để đổi lấy một đời cạnh bên. Đây là Mạt Mạt của anh, Mạt Mạt bằng xương bằng thịt chứ không phải bóng dáng trong bức ảnh lạnh lẽo mà anh hay đặt ở chiếc đầu giường. Đây là người anh yêu, yêu hơn bản thân mình. Đây là người anh chờ suốt ba năm. Vất vả tìm kiếm, vất vả nhớ mong, vất vả đau lòng. Cô trở về rồi. Mạt Mạt của anh trở về rồi… Nam Dương hôm nay nắng rất đẹp. Người có tình đã về bên nhau.

34 chương
Đang ra
Chưa từng muộn màng
View book View book

Chưa từng muộn màng

Lâm Giai Tịnh là một diễn viên thấp tiếng bé giọng, tự mình đeo đuổi chí hướng riêng biệt, không mưu cầu lấy dư luận làm tâm điểm. Đột ngột anh ngang hiên bước vào cuộc đời cô, làm xáo trộn mọi bình yên cô đang tỉ mỉ nhào nặn. Giữa cái đêm tối lạnh lẽo, cô nằm gọn trong vòng tay ấm áp của Lãnh Tôn, cảm giác được dựa dẫm vào người đàn ông mình yêu cũng thật tốt. “Ở bên tôi đi.” Không phải câu thỉnh cầu, mà anh cũng chưa từng có ý định hỏi cô. Người đàn ông trên đỉnh cao như anh, cô đào đâu ra can đảm để nắm lấy bàn tay này. Thế nên im lặng sẽ là câu trả lời hoàn hảo nhất. Anh rời đi, cô cũng nhấn chìm trong bận rộn. Cô tự nhủ “Vậy cũng tốt, thà là đừng gặp gỡ.” Đêm không từ mà biệt cô mang thứ tình cảm yếu đuối cất vào ký ức, ngày trùng phùng anh mang tương tư hóa thành thực tại. Cô không hiểu tình yêu, anh cũng ngờ nghệch lãng mạn. Hai trái tim mong manh ở trước tình yêu vĩ đại cũng sẽ có ngày dung hòa làm một.

35 chương
Đang ra
Dốc một đời dịu dàng, ấm một lần gặp gỡ
View book View book

Dốc một đời dịu dàng, ấm một lần gặp gỡ

"Đời người có mấy lần mười năm?"Tô Lẫm và Lâm Du trong một lần cùng tham gia Hội nghị thương mại đã tình cờ gặp lại nhau, nhưng mọi thứ đã thay đổi, chàng trai ngày xưa đã rũ bỏ nét thư sinh mộc mạc của mình để trở thành người đàn ông đứng trên đỉnh vinh quang, cô gái ngày xưa cũng cởi bỏ nét dịu dàng trong sáng, cô ấy bây giờ trưởng thành tài giỏi khó ai bì kịp. Chỉ là thời gian đã không thể quay lại để cho họ sửa chữa lỗi lầm.. Mười năm trước, Tô Lẫm có những bí mật không thể nói ra, vì để bảo vệ Lâm Du anh đã chọn đi con đường khắc nghiệt nhất, tàn nhẫn nhất, chính tay anh giết chết tình yêu vừa chớm nở giữa họ, khiến cho Lâm Du ôm hận mà tha hương nơi xứ người. Cứ ngỡ cả đời không gặp lại, nhưng số phận trêu ngươi, họ đi một vòng lớn cuối cùng vẫn gặp lại nhau, từ nay sóng gió bắt đầu nổi lên, từng góc khuất xưa cũ bắt đầu được đưa ra ánh sáng, kẻ ác rồi cũng sẽ bị trừng trị còn người có tình rồi cũng sẽ trở thành quyến thuộc, chỉ cần chúng ta đủ kiên nhẫn, đủ tin tưởng đối phương... "Tô Lẫm, nếu em bằng lòng đợi anh thêm mười năm, liệu anh có quay về?" "Du Du, là anh có lỗi, là anh phụ em trước, lần này hãy để anh dùng cả đời để chuộc lỗi với em, chỉ cần em bằng lòng tin anh thêm một lần, lần này anh sẽ không để em đợi quá lâu đâu!"

70 chương
Đang ra