
Thiếu Anh... Em Sẽ Phải Làm Sao Đây?
Từ thuở bé, anh là cậu bạn thanh mai trúc mã luôn kề bên, cùng em đi qua những tháng ngày trong trẻo nhất của cuộc đời. Chỉ đến khi lớn lên, em mới chợt nhận ra nụ cười anh, vô thức khiến tim mình loạn nhịp. Tình yêu tuổi mười bảy vừa ngọt ngào, vừa vụng dại, có hạnh phúc nhưng cũng chẳng thiếu những khổ đau. Thế nhưng… em biết, cho dù đi bao xa, trái tim này vẫn chỉ hướng về một người. Là Anh...

Mệnh búp bê
Một kẻ ngang ngược, vô lý, điên cuồng. Một người lạnh nhạt, u uất, cam chịu. Bánh xe vận mệnh chuyển động, đưa hai người họ đến bên nhau, trở thành vết tích trong hành trình của mỗi người. Chỉ khác ở chỗ một người luôn muốn quên đi, còn một người khắc sâu vào đáy lòng. Chiêu Diên là truyền nhân của gia tộc thần bí, có năng lực cảm nhận được linh hồn. Từ nhỏ đã được luyện để trở thành “búp bê” mang lại may mắn cho gia chủ. Bù lại, mọi xui xẻo của gia chủ sẽ vận lên người cô. Đủ tuổi, cô được đưa đến nhà Tần Thương Minh và trở thành món quà đặc biệt của hắn. Những năm tháng ở cạnh hắn đã trở thành cơn ác mộng trong đời cô. Không thể chịu đựng trò hành hạ của Thương Minh, cô tìm cách trốn thoát, quyết định sống đơn độc và không để bất kỳ kẻ nào đẩy vận xui lên người mình nữa. Nào ngờ số phận trêu ngươi, hắn đã tìm thấy cô!

Con sói nhỏ của em
Lâm Hoàng là 1 tay lừa đảo chuyên nghiệp, hắn có 1 cô người yêu là Hạo Nhiên. Trong 1 phi vụ đổ vỡ, tưởng chừng như phải đối mặt với án tù dài hạn, Hàn Uyên đã đưa tay ra cứu lấy cuộc đời hắn, tuy nhiên mọi điểm yếu của hắn đã bị Hàn Uyên nắm được, Hàn Uyên hứa với hắn làm xong 1 phi vụ lừa đảo giúp cô, cô sẽ trả cho hắn mọi bằng chứng về hoạt động phi pháp của hắn. Có 1 điều hắn không ngờ, Hàn Uyên còn nắm được cả điểm yếu cảm xúc của hắn, là Hạo Nhiên. Hắn bị cuốn vào kế hoạch của Hàn Uyên 1 cách tự nguyện, chấp nhận làm cộng sự của cô vì bảo vệ Hạo Nhiên. Thế nhưng lâu dần thì hắn lại nảy sinh tình cảm với Hàn Uyên, và mọi chuyện tiếp theo sẽ như thế nào…

Trạm Dừng Hạnh Phúc
“Trạm dừng hạnh phúc” – câu chuyện về Nguyệt, một cô gái từng chịu tổn thương từ gia đình, phải lớn lên trong cô nhi viện, nhưng bằng nghị lực và tài năng, cô tự xây dựng sự nghiệp của riêng mình. Định mệnh đưa cô gặp Huy – người con trai luôn quan tâm và âm thầm bảo vệ cô. Tình yêu của họ vượt qua định kiến, hiểu lầm và những bóng tối quá khứ, để cuối cùng tìm thấy hạnh phúc trọn vẹn, bình yên bên nhau. Một câu chuyện về tình yêu, sự kiên cường và giá trị của gia đình thực sự.

Mộng anh đào
Mười năm trước, cô quyết định chia tay với anh, lặng lẽ khép lại mối tình ngây dại thời thanh xuân. Mười năm sau, dưới tán cây mai anh đào, cô gặp lại anh - Lê Hoàng An, cứ ngỡ thời gian đã xoá mờ hình bóng anh, nào ngờ khoảnh khắc ánh mắt giao nhau, cô chợt nhận ra anh vẫn là chàng trai từng khiến cô rung động năm ấy, trái tim lại đập lệch nhịp như thuở ban đầu. Một câu tóm tắt: Năm tháng trôi qua, có những tình cảm ngỡ như đã lụi tàn, nhưng chỉ một cơn gió thoảng cũng đủ khiến nó rực cháy mãnh liệt, không thể kiểm soát.

Nhất Phàm Phong Thuận
Nguyện cậu: một đời bình yên, xuân ấm hoa nở. Nguyện cho thiếu niên cô yêu đạp gió rẽ sóng, ngày tháng sau này gấm vóc một đời. Yêu thầm chính là không nhịn được mà muốn đến gần, nhưng chỉ bước một bước lại lùi hai bước, cũng bởi chỉ sợ đến quá gần, quá lún sâu vào thì danh phận cơ bản nhất cũng không có để ở bên nhau. Loại chuyện yêu thích này thì ra là không thể che giấu được. Không nhịn được mà muốn đến gần. Không nhịn được mà muốn thân mật. Càng không nhịn được mà động lòng. Nhiều lúc cô phát hiện mình sẽ hơi khó chịu nếu cậu quan tâm đến người khác không phải cô, sẽ tự động so đo xem cậu đối xử với người khác có giống cô không. Cái sự khó chịu kỳ quặc này làm cô luôn bồn chồn, nhưng vì không tìm được lý do, cứ vần vò cô mãi. Lạc quan mà nói, cơn khó chịu này giờ đã có tên rồi. Cô tìm được lý do rồi. Cô thích cậu. Vì thích nên mới ghen tị. Vì thích nên khát vọng trở nên đặc biệt trong lòng cậu. Cô giờ sẽ không bị giày vò bởi những cảm xúc khó chịu không tên nữa. Nhưng tin xấu mà nói. Cô thích cậu rồi. Dù cơn khó chịu ấm ách trong lòng giờ đã có tên, cô cũng không cách nào thoát khỏi nó. - ''Quân này.'' ''Hả?'' ''Tôi đang thích một người. Thích lắm. Siêu thích. Cơ mà... người đó chỉ giỏi mỗi tiếng Anh, tính cách thì cũng tốt một chút thôi. Nhưng người đó lại đặc biệt ân cần với tôi, quan tâm tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất, coi tôi là người đặc biệt. Người đó hiểu tôi đến nỗi tôi cảm giác linh hồn tôi như thuộc một nửa về người đó vậy, nhờ người đó mà những nỗi đau của tôi không còn tê dại, những hạnh phúc của tôi trở nên lấp lánh, khiến con đường tôi đi không bao giờ có cảm giác cô đơn. Tôi dần dần chìm sâu dưới suối nguồn yêu thương và ấm áp mà người đó mang lại, ngụp lặn không thể thoát ra. Từ cảm giác vui vẻ ban đầu rồi thành thân rồi thành thích rồi thành thương rồi thành yêu rồi thành mê đắm. Tôi nghĩ, cậu có đủ tư cách để biết điều này, và tôi cũng muốn cậu biết được điều này, rằng cậu tuyệt vời lắm, và cậu xứng đáng được yêu thương rất nhiều.'' ''Hóa ra cậu đã phải khổ tâm rất nhiều vì tôi sao? Cậu chỉ yêu thôi mà. Trâm này, yêu là quyền. Cậu hãy nhớ rằng, thương một ai đó, là quyền của con người, không cần e dè, không cần sợ hãi. Nhất là khi tình cảm quý giá đó lại đến từ một người quá quý giá. Cậu phải biết cậu là bảo bối của bố mẹ cậu và gia đình cậu, ánh sáng của người khác, và còn là yêu thương rất nhiều người nữa. Một người con gái tốt bụng và trân quý nhường này, được nuôi lớn bằng sự hạnh phúc, trao đi yêu thương cũng là một tình yêu chân thành nhất. Tình cảm của cậu quá đỗi đẹp đẽ. Vậy nên, cậu thích một ai, thì là may mắn của người đó. Cậu phải tự tin vào tình yêu của mình chứ. Đáng nhẽ cậu phải chặn đường tôi, rồi hất cằm nói rằng, nhìn cậu cũng đẹp trai đấy, tôi cho phép cậu được yêu đương với tôi chứ.'' ''Vậy câu trả lời...'' Cuối cùng, khi ấy cậu nói rằng: ''Chúng ta hãy quen nhau đi.'' Cậu nhẹ nhàng hôn lên đầu ngón tay cô. Cô nhớ ngày xưa, cô hay có thói quen cắn móng tay khiến móng cô lúc nào cũng cụt lủn. Khi đó, mẹ cô hay cầm tay cô rồi chỉ chỉ vào lồng ngực cô và nói: ''Mạch máu ở các đầu ngón tay của con đều sẽ chảy về tim. Con đừng cắn cụt quá, như thế không tốt cho tim đâu.'' Bé gái 5 tuổi lúc đó vừa tin vừa sợ, nhưng mà sợ được mấy ngày thôi vì vẫn mê cắn móng tay quá không bỏ được. Nhưng từ đó cô đã biết rằng, khi ai đó hôn vào đầu ngón tay cô, cũng giống như là hôn lên tim cô vậy. - Trong cuộc đời mỗi người, có những phút giây nào đó không thể nào quên, có những khoảnh khắc nào đó hy vọng rằng sẽ kéo dài mãi mãi. Năm nay, có lẽ là một năm hạnh phúc với cô, dưới bầu trời rộng lớn, dưới những ánh đèn lấp lánh, cô được đứng trên một sân khấu lớn ơi là lớn, dưới tư cách nghệ sĩ, bên dưới là cả chục ngàn trái tim yêu thương dành cho cô. ''Trâm ơi!'' Một giọng nói quen thuộc làm cô bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ quẩn quanh. Người đó chạy lại phía cô, ngược sáng nên không rõ mặt, nhưng chỉ cần nghe giọng thôi cô cũng biết là người đó. Khi ánh đèn sân khấu đã tắt hết, cô và cậu không còn là ca sĩ và người hâm mộ nữa, chỉ còn hai con người bình thường ở đây thôi. Thế giới của cô sẽ rộng lớn muôn phần, cô sẽ còn bay cao, bay xa, bay tới nhiều vùng trời, nhiều điểm vinh quang mới. Chỉ là hãy nhớ rằng, có một người sẽ luôn đứng phía sau cô, coi cô là thế giới nhỏ của người, người sẽ mãi mãi ôm trọn cô trong vòng tay. Và bảo vệ cô qua những bão giông cuộc đời. Tóm tắt một câu: Yêu thầm cũng nên có kết quả? Ai có thể vì yêu mà có được cả núi Phú Sỹ? - Thể loại: Thanh xuân vườn trường, Hiện đại, Đô thị tình duyên, Lâu ngày gặp lại, 1x1, HE, Ngọt, Sủng, Ngược tâm, Yêu thầm, Ngôn tình, Chữa lành - cứu rỗi, Thanh mai trúc mã, Từ đơn phương đến song phương

Khi tình yêu trở lại (When Love Returns)
Mùa hè 2015, tôi gặp cậu vào một buổi chiều mưa mát mẻ của tuổi mười sáu. Một cái chạm tay tưởng chừng như vô nghĩa, vậy mà đã khắc sâu vào tâm trí tôi, khiến trái tim non nớt thiếu nữ tuổi mười sáu rung động đến mức không thể nào quên. Tôi là Nguyễn Ngọc Tâm Đan, còn cậu ấy là Hà Nhật Minh - lúc ấy, hai con người trẻ trung, ngây ngô, không hề biết rằng một khoảnh khắc nhỏ bé ấy lại là ký ức đẹp đẽ, in sâu vào tâm trí của mỗi người. Mười năm trôi qua, mùa hè 2025. Tôi đã trưởng thành, mạnh mẽ và tự lập, còn cậu ấy dường như vẫn vẹn nguyên trong ký ức tôi - giờ đây đã trở thành một người đàn ông thành đạt. Nhưng chỉ một khoảnh khắc gặp lại, một ánh mắt, một nụ cười, tất cả những cảm xúc rung động năm ấy lần lượt ùa về trong tâm trí, khiến tôi nhận ra: Sự rung động đầu đời chưa bao giờ rời đi, mà nó đang chờ đợi đúng mùa hè, đúng khoảnh khắc… Có những cuộc gặp trong đời tưởng là tình cờ lướt qua nhau nhưng kỳ thực rằng, đó chính là “sợi dây” liên kết vô hình giữa hai người yêu nhau, để trái tim của mỗi người lại “rung” lên lần nữa, không thể nào quên. Lưu ý: Tất cả các sự kiện, địa điểm, nhân vật trong truyện đều mang tính hư cấu.

Tôi! Thật sự là người hay AI
câu truyện ly kì xoay quanh câu chuyện giữa hùng 1 kỹ sư AI mang trong mình nỗi nhớ và tiếc nuối với người yêu cũ tên Linh và anh quyết định tạo ra luna alpha để thay thế cho linh. Nhưng anh không ngờ luna lại có suy nghĩ riêng và tự phát triển.
![[Rhycap] Nhà tôi có nuôi thiên thần bị đa nhân cách](https://307a0e78.vws.vegacdn.vn/view/v2/image/img.cdv_novel/0/0/0/13327.jpg?v=1&time=1751461942&w=720&h=720)
[Rhycap] Nhà tôi có nuôi thiên thần bị đa nhân cách
Tôi nhặt được thiên thần nhỏ ở bên đường. Thiên thần ấy sưởi ấm tôi. Bên cạnh nơi tôi sống mà thắp sáng nó. Cho đến ngày tôi biết thiên thần đó âm thầm gi*t ba mẹ tôi - kẻ đã vứt bỏ và làm tổn thương tôi. Thiên thần ấy còn gi*t người tình cũ đã từng lợi dụng tôi. Thiên thần ấy cũng gi*t luôn người tình cũ của em ấy. Nhưng tôi yêu thiên thần. Thiên thần không ghét tôi. Chúng tôi yêu nhau. Tôi ủng hộ mọi việc em ấy, kể cả... có là gi*t người Em ấy gi*t người thì tôi giấu xác cho em ấy. Chỉ cần em ấy muốn tôi đều cho hết... cả cái mạng này cũng đem cho. Tôi được một anh chàng nhặt được ở trên đường. Anh ấy cho tôi ở chung nhà. Anh ấy cho tôi có nơi ăn uống và sinh hoạt. Anh ấy cho tôi tình yêu. Anh ấy cho tôi bến bờ để về. Nhưng anh ấy có người tình cũ. Tôi có cảm giác bị đe dọa. Nếu cậu ta không còn tồn tại nữa thì anh ấy sẽ tiếp tục ở bên tôi đúng không? Tôi gi*t cậu ta, cả người tình cũ của tôi. Tôi cũng gi*t luôn ba mẹ anh ấy, dám khiến anh ấy đau khổ, còn bỏ rơi anh ấy. Anh ấy biết rồi, nhưng anh ấy chỉ cho người tiêu hủy chứng cứ. Anh ấy cho phép còn ủng hộ tôi. Tôi yêu anh ấy. Chúng tôi yêu nhau. Cho dù có là ai, dám khiến anh ấy buồn thì có dùng cả mạng để trả thù. Tôi cũng làm. ''Anh gửi trái tim của mình ở nơi em, em hãy sống vì trái tim của mình cũng vì trái tim của anh. Đến lúc ổn định rồi, anh sẽ đến 'đòi lại'.'' ''Nếu thế giới không dịu dành với em thì anh cũng không cần dịu dàng với thế giới. Anh sẽ chỉ dịu dàng với em, vì em là mọi điều tốt đẹp nhất trên thế gian này, là tất cả những gì mà anh có.''

Khi mùa đông gặp mùa hạ
Khi mùa đông lạnh lẽo gặp mùa hạ rực rỡ, điều gì sẽ xảy ra? Một cô công chúa băng giá, kiêu hãnh và cô độc – Hạ Ngọc Linh, người luôn tin rằng tình yêu chỉ là sự yếu đuối vô nghĩa. Một chàng trai tự do, ấm áp như ánh mặt trời – Lý Tống Khiêm, kẻ ôm đầy mơ ước và khao khát khám phá thế giới. Cuộc gặp gỡ tưởng chừng vô tình lại dần đan cài hai tâm hồn đối lập. Giữa những mùa chuyển giao, giữa tham vọng, áp lực, và những vết thương cũ, họ sẽ tìm thấy điều gì? “Khi Mùa Đông Gặp Mùa Hạ” – câu chuyện về những duyên phận kỳ lạ, tuổi trẻ ngọt ngào và hành trình tìm lại chính mình.

Trở thành tác giả