Thể loại
Trạng thái
Số chữ
Truyện liên quan đến từ khóa “Thanh xuân”
Sắp xếp
Mới nhất Cũ nhất
Lượt đọc
Đêm đầy sao (Augenstern)
View book View book

Đêm đầy sao (Augenstern)

Xin chào, Tôi là tác giả, Lê Khuê Tú, nhân vật trong câu chuyện này trùng tên với tôi, các bạn có thể xem như tôi có cơ hội gặp được chính mình ở một thế giới song song khác, lắng nghe câu chuyện về cuộc đời của cô ấy, mang về đây và tâm sự với các bạn. Chuyện kể về Tú, một cô gái với tâm hồn giản đơn, tính cách ngây ngô, hồn nhiên, trong sáng. Cô mang trong mình nhiệt huyết tuổi trẻ và trái tim thiện lương, trải qua 17 năm cuộc đời bằng phẳng, suôn sẻ, nhẵn mịn không một vết xước. Cho đến một ngày mùa xuân rất nhiều năm về trước, định mệnh đã cho cô gặp gỡ Thiên, anh bạn cùng bàn có trải nghiệm cuộc sống và tính cách hoàn toàn trái ngược với cô. Từ đây, cuộc đời Tú bắt đầu rẽ sang một chương khác, cô và Thiên từng bước tháo dỡ mọi khúc mắc trong lòng, xâm nhập vào sâu bên trong góc khuất nội tâm của đối phương, để rồi nhận ra mọi sự khổ đau hay hạnh phúc trên đời đều xuất phát từ chấp niệm sâu bên trong mỗi người. 12 năm ròng rã trên chuyến tàu băng qua đại dương bao la rộng lớn với tên gọi thanh xuân, cùng nhau san sẻ, cùng nhau đồng hành, có ngọt ngào, có đắng cay, có tuổi trẻ dang dở đầy nuối tiếc và có những bù đắp đong đầy tuổi trưởng thành. Trong suốt đại hải trình đó, không biết bao nhiêu lần suýt bị phong ba bão táp nhấn chìm, cho đến khi tìm được bến đỗ an toàn, chợt nhìn lại có còn thấy được đối phương nữa không? Bộ truyện khắc họa những nỗi niềm, trăn trở của những con người đang loay hoay tìm kiếm mục đích sống và mong cầu một hạnh phúc đích thực. Hãy dõi theo đến cuối câu chuyện, dùng tâm cảm nhận, đặt bạn là vị khách cùng ngồi trên chuyến lữ trình tiến về thanh xuân của hai nhân vật chính mà suy ngẫm. Sâu trong thâm tâm của bạn, những năm tháng tuổi trẻ đó, có người nào khiến bạn cảm thấy vô cùng nuối tiếc không? Mượn một câu mà tôi đọc được ở đâu đó để miêu tả, “sau này, người trước mặt không phải là người trong lòng, còn người trong lòng chỉ có thể gặp được trong mơ.” Chúc cho những ai đang đọc đến đây, sẽ tìm thấy bầu trời của chính mình, hoặc ít nhất, là nhận ra được ánh sao của cuộc đời mình. Hãy trân trọng nhau, khi còn có thể…

32 chương
Hoàn thành
Vấn vương
View book View book

Vấn vương

Câu chuyện tình trai thanh xuân của đôi bạn trẻ... Vũ Đăng - học sinh yêu thích Văn học. Nhật Minh - học sinh trường chuyên, có sở thích Toán học. Câu chuyện bắt đầu từ khi Nhật Minh chuyển đến trường THPT Lâm An. Cuộc sống của họ giống như hai đường thẳng song song, tưởng chừng chẳng có chung giao điểm. Nhưng ở một ẩn số nào đó, họ bắt đầu bước vào cuộc đời nhau. Cuộc hành trình của hai bạn trẻ không chỉ đi khám phá về cảm xúc cá nhân, mà còn tháo bỏ được nút thắt về gia đình. --- Suy nghĩ điều gì đó, cậu lại giơ điện thoại trước mặt Nhật Minh cười hỏi: “Cậu thấy nó giống gì?” Chẳng cần ngó qua màn hình, Nhật Minh nãy giờ đã chiêm ngưỡng thực tế đủ rồi: “Giống vết thương”. Vũ Đăng lắc lắc ngón tay trước mặt rồi chỉ chỉ điện thoại, cười nói: “No no no! Con người chuyên Toán sẽ chẳng hiểu được nhân sinh! Cậu không thấy nó giống như chùm tử đinh hương đang nở rộ, bên cạnh còn vài tàn tích của cánh hoa xác pháo rụng trên nền tuyết trắng sao?” --- Cậu chẳng muốn giàu, mà hiển nhiên cũng không có ai lại đi lấy cái giàu vật chất để lấp đầy, bù vào khoảng trống cho cái nghèo nàn về tinh thần. Nhưng đứng từ tình cảnh gia đình, đó lại là cách một đứa trẻ đang bám lấy học thức để leo dần ra hang tối của số phận. Nếu không phải có kỳ thi học sinh giỏi Ngữ Văn năm lớp 10, chắc giờ cậu vẫn đang đi tìm công thức hàm số, phản ứng hóa học hay từ trường nào đó. Càng đuổi theo những kiến thức đó, cậu càng có cảm giác bản thân như một cái xác vô hồn đang vật vờ đi kiếm tìm hồn phách bị thất lạc. Càng tìm càng chẳng thấy! Yêu thích văn học bởi vì chỉ khi chìm vào dòng suy tưởng của người khác, dù khổ đau hay vui sướng thì tâm hồn của cậu đều một lần nữa được gột rửa, thoát được cái tôi thực tại, mượn tạm kí ức của người khác để sống tiếp. --- Bởi vì mỗi lần bản thân vất ngã, tôi lại đến gần hơn với người tôi yêu. Hẳn bản thân luôn là kẻ biết rõ ràng về việc một người khác thích mình: “Tôi biết cậu yêu tôi chứ không phải thích tôi. Vì trong đáy mắt cậu, tôi thấy bản thân mình ở đó. Khi bên cạnh cậu, tôi thấy nhịp tim vì nhau mà rung lên” ______

5 chương
Đang ra
Luận điểm của phương trình
View book View book

Luận điểm của phương trình

Cuốn lưu bút A4.K10 có ghi, năm ấy, luận điểm của một người luôn đúng, và phương phương của một người chưa bao giờ vô nghiệm. Nhưng, nhiều năm sau đó. Cuốn lưu bút mực đã phai màu, có thêm hai dòng được ghi mới. Luận điểm của cậu luôn đúng, lại không thể ghi được thanh xuân của chúng ta. Phương trình của tớ chưa bao giờ vô nghiệm, vì không có cậu, lại không thể tính ra nghiệm của phương trình. _____ Năm đó, khi gió xuân sớm khẽ lay rèm cửa, thanh xuân của họ đã đến rồi.

1 chương
Đang ra
Mộng ảo
View book View book

Mộng ảo

Ranh giới giữa tình bạn và tình yêu là gì? Nó thật mỏng manh

1 chương
Đang ra
Mùa hè ở trang trại Đồng Thoại
View book View book

Mùa hè ở trang trại Đồng Thoại

Lam Quỳnh mười tám tuổi, sinh ra và lớn lên ở một thị trấn yên bình. Cô nhận nhiệm vụ 'thuần hóa' cậu ấm đến từ chốn đô thành sầm uất Minh Khôi khỏi những thói quen tự hủy hoại bản thân, để cho anh thấy giá trị của cuộc sống. Ban đầu, cả hai như nước với lửa, hoàn toàn đối lập, không thể chấp nhận sự khác biệt của nhau. Nhưng sau một thời gian tiếp xúc, họ nhận ra giữa họ có nhiều điểm chung. Lạc giữa yêu và ghét, liệu Lam Quỳnh có hoàn thành nhiệm vụ trước khi ba tháng hè kết thúc?

53 chương
Hoàn thành
Chanh ngọt không đường
View book View book

Chanh ngọt không đường

Năm mười tám tuổi, Nhật Minh từng lén lút ghi trong cuốn sổ lưu bút rằng: “Cậu ấy là cô gái tôi thương. Có lẽ cậu ấy là cả thanh xuân của tôi. Cậu ấy tên Thanh Trúc.” Năm mười tám tuổi, trước mặt là cuốn sổ lưu bút không biết đã bị ai xé một trang, Thanh Trúc từng nắn nót viết lên trang bên cạnh: “Tôi thích một ‘ai đó’. ‘Ai đó’ là chàng trai bí mật mà tôi giấu kín, là một thứ tình cảm không thể gọi tên, chỉ có thể âm thầm gắn cho hai từ ‘ai đó’. ‘Ai đó’ tên Nhật Minh.” Cuốn sổ lưu bút được truyền đi một vòng, cuối cùng về lại trên tay lớp trưởng. Ấy vậy mà khi mở sổ ra, cậu ấy thấy có hai trang giấy bị xé bỏ. Đúng vậy, tình yêu của tuổi thanh xuân có vị chanh. Vị chanh chua thật chua, nhưng cũng ngọt thật ngọt nơi hậu vị. Giống như Thanh Trúc miêu tả, nó là chanh ngọt không đường... Năm hai mươi bảy tuổi, Nhật Minh muốn nếm lại vị chanh đầy sự nuối tiếc ấy. Vậy là hắn nằm mơ, hắn mơ về những năm tháng có Thanh Trúc, về những năm tháng hắn được thoải mái nở nụ cười xán lạn như ánh dương. Một giấc mơ thật mà giả, ở nơi đó, Thanh Trúc của hắn xinh đẹp như thế, gần gũi như thế, chân thật như thế...

31 chương
Đang ra
Anh sẽ luôn đợi em, đồ ngốc à
View book View book

Anh sẽ luôn đợi em, đồ ngốc à

Đồ ngốc à, cho dù dùng cả đời này, anh vẫn sẽ luôn đợi em. Đừng khóc nhé.

1 chương
Hoàn thành
Tinh nghịch đóa hướng dương
View book View book

Tinh nghịch đóa hướng dương

Truyện kể về tình cảm trong sáng của tuổi học trò, bối cảnh Việt Nam thời bình. Về tuổi còn cắp sách đén trường, ngây thơ và hồn nhiên đến lạ. Mà ở đó có mối tình đầu, day dứt mãi không quên của mỗi người.

1 chương
Hoàn thành
Lời hứa 103
View book View book

Lời hứa 103

Con đường 103 bước ấy, hắn đã bước được 31 bước rồi. 72 bước còn lại, hãy để tôi bước tiếp.

3 chương
Hoàn thành
Phía dưới cơn mưa
View book View book

Phía dưới cơn mưa

Thích không có nghĩa là yêu, không thích cũng không đồng nghĩa với ghét. Những năm tháng thanh xuân rực rỡ nhất của Hạ Vi Vũ đều chứa một hình bóng của một chàng trai. Hạ Vi Vũ chưa từng nghĩ rằng một lần liếc mắt sẽ khiến cô nhớ đến người ấy sâu đến như thế. Hạ Vi Vũ ghét mùa hạ, thích mùa đông, thích mưa và cả cậu ấy. Giang Viễn không phải là một người con trai quá nổi bật, cậu không phải là người khí khái bất phàm, không phải là hạc trong bầy gà nhưng lại được lưu giữ trong trái tim của một người lâu đến như vậy. Giang Viễn không hề xa cách như cái tên của cậu ấy, cậu có thể ngỗ nghịch nhưng ấm áp, cậu có thể lạnh lùng nhưng cũng gần gũi. Xung quanh Giang Viễn không phải lúc nào cũng có hào quang chiếu rọi nhưng đủ để thu hút người khác. Cậu có lúc tử tế, cũng có lúc không. *** Hạ Vi Vũ không phải là không có người để ý đến nhưng trong lòng cô có hình bóng Giang Viễn. Bản thân cô cũng không biết là từ khi nào. Giang Viễn có thể quen mọi cô gái nhưng không bao giờ muốn quen Hạ Vi Vũ. *** Hạ Vi Vũ ngoài đời không phải tên là Vi Vũ, chỉ là cô ấy thích mưa. Câu chuyện của cô ấy có tình tiết là thật cũng có những thứ không phải thật. Thật thật giả giả, thật giả đan xen nhưng chuyện cô thích Giang Viễn là thật. Giang Viễn cũng không phải tên ngoài đời của của cậu, chỉ có một chữ là tên cậu. Trong tên cậu có cô nhưng Giang Viễn thực sự chưa từng thích Hạ Vi Vũ. *** Hạ Vi Vũ tên là Hạ Vi Vũ vì cô ấy thích mưa, còn thích Giang Viễn. Giang Viễn tên là Giang Viễn vì chữ Viễn trong tên cậu nghĩa là xa cách.

8 chương
Đang ra