Tháng năm bên nhau, tựa một đời
Nguồn cội sức sống mạnh mẽ của sắc xuân. Là nỗ lực vượt qua khoảng lạnh giá của mùa đông. Nguồn cội hạnh phúc của anh. Là vượt qua không gian, nhân thế, 10 năm lạc lối. Là tình yêu và nỗi chờ đợi dành cho cậu.
Ngược gió
Trong lúc những đứa trẻ cùng tuổi được đến trường, Vũ Chính phải làm việc chín tiếng một ngày ở lò gạch. Khoảng thời gian vui vẻ duy nhất của cậu có lẽ là tối muộn, khi được đến nhà “anh thầy” Lại Giang. “Tri thức chính là ánh sáng, là lối thoát.” Thế giới của Vũ Chính quá u ám và ngột ngạt, vậy nên cậu tin lời Lại Giang, tin rằng sinh mệnh mỗi người đều mang một ý nghĩa thiêng liêng, tin rằng chỉ cần kiên cường thì lúc nào đó cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Tiếc thay, vào một ngày nắng nhẹ, nơi Vũ Chính dựa dẫm và tin tưởng bỗng dưng sụp đổ tan tành. Hiện tại bế tắc, còn tương lai thì mịt mù. … Vẻ đẹp của tuổi trẻ không chỉ là sự lãng mạn, mà còn là hoài bão, là gai góc, là liều lĩnh, là hoang mang, là mù quáng, và cả điên cuồng.