
Mùa thu năm ấy, cô chuyển vào lớp mới, ngồi cạnh cửa sổ.
Cô học giỏi, xinh đẹp, điềm tĩnh như một đoạn nhạc dạo nhẹ. Cậu lặng lẽ, ít nói, với mọi người nhưng lại lưu manh với cô, mang theo thứ ánh sáng lạ khiến người khác muốn nhìn lâu hơn một chút. Ai cũng nghĩ họ là định mệnh – nếu thanh xuân thực sự có thứ gọi là sắp đặt.
Nhưng những ngày yên bình luôn ngắn. Có người rẽ lối sớm hơn, có người ở lại lâu hơn mức cần thiết. Đôi khi chỉ một biến cố nhỏ cũng đủ làm xáo trộn cả một cuộc đời.
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!