
Đây là câu chuyện về Minh – kiến trúc sư mang trái tim hoài cổ, và Hạ – họa sĩ chưng cất nỗi cô đơn thành sắc màu.
Tình yêu của họ không bùng cháy mãnh liệt, mà là một điệu luân vũ buồn bã giữa định mệnh và phố thị, nơi họ cứ mãi lỡ nhau qua năm lần bảy lượt hội ngộ.
Từ chiếc ô màu nguyệt quế dưới cơn mưa tháng Ba, đến lời hứa về một studio đón trăng, và cuối cùng là sự chia ly dưới ánh đèn sân bay lạnh lẽo.
Tác phẩm này là một lời thú nhận trữ tình: Có những mối duyên được sinh ra không phải để trọn vẹn, mà để trở thành nỗi hoài niệm tuyệt đẹp, khắc sâu vào chiều sâu của tâm hồn.
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!