Lưu Ly quên rồi
Lưu Ly quên rồi
Tác giả: An Nguyen
Hoàn thành
Chương
7
Lượt đọc
3
Theo dõi
Đề cử
0
Đôi lời của Tác giả
Là một người viết truyện từ năm lớp 6, tôi ý thức được rằng, viết là thói quen cũng chính là niềm yêu thích của tôi. Mặc dù hiểu nghề viết là một nghề khó khăn nhưng tôi vẫn viết bởi tôi biết ở ngoài kia, đâu đó khi họ hữu duyên đọc được truyện của tôi, họ sẽ cảm thấy được an ủi đi phần nào giữa dòng đời tấp nập này. Dẫu là một người thích viết bi kịch nhưng tôi vẫn mong khi các độc giả của tôi đọc được truyện, họ sẽ chỉ khóc cho số phận của nhân vật trong truyện chứ không nên khóc bởi nỗi buồn tủi nào đó của chính họ. Bởi tôi nghĩ, bi kịch chỉ nên xảy ra trong những dòng văn tự, chứ không nên hiện hữu trên một mảnh đời neo đơn nào đó. Yêu lắm các độc giả của tôi :)))
Đã bao giờ các bạn cảm thấy muốn trốn chạy hiện thực chưa? Đã bao giờ cảm thấy không thiết sống nữa hay chưa? Tôi nhớ như in ký ức năm ấy, anh cười như ánh nắng mỗi sớm mai, kéo tôi chạy dọc con đường đầy hoa oải hương tím. Giữa muôn trùng ký ức xa lạ, chỉ có anh hiện lên thật sống động và quen thuộc biết bao. Người đàn ông trong ký ức nhuộm đầy bi thương của tôi luôn đeo trên môi nụ cười thật ấm áp! Sau này tôi hi vọng, mà thôi... chẳng còn sau này nữa!
Bình luận
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!
Số truyện
2
Người theo dõi
Đề cử
0
Có thể bạn thích