
Nhất Phàm Phong Thuận
Nguyện cậu: một đời bình yên, xuân ấm hoa nở. Nguyện cho thiếu niên cô yêu đạp gió rẽ sóng, ngày tháng sau này gấm vóc một đời. Yêu thầm chính là không nhịn được mà muốn đến gần, nhưng chỉ bước một bước lại lùi hai bước, cũng bởi chỉ sợ đến quá gần, quá lún sâu vào thì danh phận cơ bản nhất cũng không có để ở bên nhau. Loại chuyện yêu thích này thì ra là không thể che giấu được. Không nhịn được mà muốn đến gần. Không nhịn được mà muốn thân mật. Càng không nhịn được mà động lòng. Nhiều lúc cô phát hiện mình sẽ hơi khó chịu nếu cậu quan tâm đến người khác không phải cô, sẽ tự động so đo xem cậu đối xử với người khác có giống cô không. Cái sự khó chịu kỳ quặc này làm cô luôn bồn chồn, nhưng vì không tìm được lý do, cứ vần vò cô mãi. Lạc quan mà nói, cơn khó chịu này giờ đã có tên rồi. Cô tìm được lý do rồi. Cô thích cậu. Vì thích nên mới ghen tị. Vì thích nên khát vọng trở nên đặc biệt trong lòng cậu. Cô giờ sẽ không bị giày vò bởi những cảm xúc khó chịu không tên nữa. Nhưng tin xấu mà nói. Cô thích cậu rồi. Dù cơn khó chịu ấm ách trong lòng giờ đã có tên, cô cũng không cách nào thoát khỏi nó. - ''Quân này.'' ''Hả?'' ''Tôi đang thích một người. Thích lắm. Siêu thích. Cơ mà... người đó chỉ giỏi mỗi tiếng Anh, tính cách thì cũng tốt một chút thôi. Nhưng người đó lại đặc biệt ân cần với tôi, quan tâm tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất, coi tôi là người đặc biệt. Người đó hiểu tôi đến nỗi tôi cảm giác linh hồn tôi như thuộc một nửa về người đó vậy, nhờ người đó mà những nỗi đau của tôi không còn tê dại, những hạnh phúc của tôi trở nên lấp lánh, khiến con đường tôi đi không bao giờ có cảm giác cô đơn. Tôi dần dần chìm sâu dưới suối nguồn yêu thương và ấm áp mà người đó mang lại, ngụp lặn không thể thoát ra. Từ cảm giác vui vẻ ban đầu rồi thành thân rồi thành thích rồi thành thương rồi thành yêu rồi thành mê đắm. Tôi nghĩ, cậu có đủ tư cách để biết điều này, và tôi cũng muốn cậu biết được điều này, rằng cậu tuyệt vời lắm, và cậu xứng đáng được yêu thương rất nhiều.'' ''Hóa ra cậu đã phải khổ tâm rất nhiều vì tôi sao? Cậu chỉ yêu thôi mà. Trâm này, yêu là quyền. Cậu hãy nhớ rằng, thương một ai đó, là quyền của con người, không cần e dè, không cần sợ hãi. Nhất là khi tình cảm quý giá đó lại đến từ một người quá quý giá. Cậu phải biết cậu là bảo bối của bố mẹ cậu và gia đình cậu, ánh sáng của người khác, và còn là yêu thương rất nhiều người nữa. Một người con gái tốt bụng và trân quý nhường này, được nuôi lớn bằng sự hạnh phúc, trao đi yêu thương cũng là một tình yêu chân thành nhất. Tình cảm của cậu quá đỗi đẹp đẽ. Vậy nên, cậu thích một ai, thì là may mắn của người đó. Cậu phải tự tin vào tình yêu của mình chứ. Đáng nhẽ cậu phải chặn đường tôi, rồi hất cằm nói rằng, nhìn cậu cũng đẹp trai đấy, tôi cho phép cậu được yêu đương với tôi chứ.'' ''Vậy câu trả lời...'' Cuối cùng, khi ấy cậu nói rằng: ''Chúng ta hãy quen nhau đi.'' Cậu nhẹ nhàng hôn lên đầu ngón tay cô. Cô nhớ ngày xưa, cô hay có thói quen cắn móng tay khiến móng cô lúc nào cũng cụt lủn. Khi đó, mẹ cô hay cầm tay cô rồi chỉ chỉ vào lồng ngực cô và nói: ''Mạch máu ở các đầu ngón tay của con đều sẽ chảy về tim. Con đừng cắn cụt quá, như thế không tốt cho tim đâu.'' Bé gái 5 tuổi lúc đó vừa tin vừa sợ, nhưng mà sợ được mấy ngày thôi vì vẫn mê cắn móng tay quá không bỏ được. Nhưng từ đó cô đã biết rằng, khi ai đó hôn vào đầu ngón tay cô, cũng giống như là hôn lên tim cô vậy. - Trong cuộc đời mỗi người, có những phút giây nào đó không thể nào quên, có những khoảnh khắc nào đó hy vọng rằng sẽ kéo dài mãi mãi. Năm nay, có lẽ là một năm hạnh phúc với cô, dưới bầu trời rộng lớn, dưới những ánh đèn lấp lánh, cô được đứng trên một sân khấu lớn ơi là lớn, dưới tư cách nghệ sĩ, bên dưới là cả chục ngàn trái tim yêu thương dành cho cô. ''Trâm ơi!'' Một giọng nói quen thuộc làm cô bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ quẩn quanh. Người đó chạy lại phía cô, ngược sáng nên không rõ mặt, nhưng chỉ cần nghe giọng thôi cô cũng biết là người đó. Khi ánh đèn sân khấu đã tắt hết, cô và cậu không còn là ca sĩ và người hâm mộ nữa, chỉ còn hai con người bình thường ở đây thôi. Thế giới của cô sẽ rộng lớn muôn phần, cô sẽ còn bay cao, bay xa, bay tới nhiều vùng trời, nhiều điểm vinh quang mới. Chỉ là hãy nhớ rằng, có một người sẽ luôn đứng phía sau cô, coi cô là thế giới nhỏ của người, người sẽ mãi mãi ôm trọn cô trong vòng tay. Và bảo vệ cô qua những bão giông cuộc đời.


Điều Ước Trú Mưa 121
Tiểu thuyết tình cảm lãng mạn sáng tác bởi Mộc Thiên Lan (Niiên) Ngày công bố: 29/5/2025 Thời gian bắt đầu: 17/11/2023 Thời gian kết thúc: Đang đếm ----------- Tiểu thuyết: Điều Ước Trú Mưa 121 Tác giả: Mộc Thiên Lan (Niiên) Thể loại: Tình cảm lãng mạn Từ khóa liên quan: tình trai, hiện đại, học đường, gia đình và xã hội, giả nữ, song sinh, bạo lực, trưởng thành, hài hước, tâm lí, lãng mạn, tình tay ba, yêu thầm, kịch tính, bón hành, vua lì đòn, Trung học Phổ Thông ------- Nhân vật chính: Cao Đân Luận, Trần Đông Bách (ngoại trước nội sau) Nhân vật phụ: Cao Hoài Nhã, Lê Lâm, Nguyễn Diệu Thu,... ------- Giới thiệu: Tiểu thuyết Điều Ước Trú Mưa xoay quanh chuyện tình cảm của hai cậu nam sinh theo học tại trường THPT Hãi Đan. Một ngày nọ, Đân Luận bị ép buộc phải cải trang thành chị gái song sinh để hẹn hò với bạn trai của chị. Song, nghe đồn bạn trai Hoài Nhã là người có tiền, có sắc. Nhưng khi gặp lại đối phương ở chính ngôi trường cấp 3 mà cậu và chị theo học, cơn phẫn nộ của Luận bùng cháy. Cậu phát hiện ra bộ mặt thật của hắn ngay từ lần đầu gặp mặt. Những tưởng sẽ dễ dàng đá hắn ra khỏi cuộc đời của Hoài Nhã thì hắn lại tự mình chui vào cuộc đời của cậu. ** Vốn tính tình đã không được hiền lành từ nhỏ, khi hắn lớn lên, ai ai cũng không thể ngờ rằng kẻ này có thể sống chung được với con người, thứ sẽ chịu được cái tính của hắn, càng không tin hắn có thể yêu ai thật lòng. ** Sinh ra trước vài phút nhưng lại bắt buộc phải trưởng thành hơn rất nhiều, cô giấu rất nhiều bí mật và có rất nhiều thứ cần phải bảo vệ. Nhã chỉ làm những điều mình cho là đúng, cô muốn bảo vệ những điều mà mình trân quý. ----- Bìa minh họa: bởi Mộc Thiên Lan

Nắm chặt tay em, theo đuổi mộng đẹp
Thanh Hoài và Thiên Lam là bạn thanh mai trúc mã, cả hai cùng nhau trải qua quãng thời niên thiếu tuyệt đẹp. Mối tình cỏn con dần dần nảy mầm trong tim Thiên Lam. Biến cố lần lượt xảy ra. Đầu tiên là mẹ Thiên Lam qua đời sau hai năm mắc bệnh ung thư não mãn tính. Ba cô dẫn người phụ nữ mới về nhà và con trai riêng của bà ấy - Vũ Ân, bằng tuổi Thanh Hoài. Thiên Lam rất khó để chấp nhận họ là thành viên trong gia đình mình. Một ngày nọ, cô nhận được tin đau lòng về việc ba và mẹ kế của cô đã chết trong một vụ tai nạn bi thảm. Thiên Lam và Vũ Ân sống nhờ vào tiền trợ cấp của cô Út, là cô ruột của Thiên Lam. Những tưởng mọi chuyện không vui sẽ kết thúc nào ngờ Thanh Hoài cùng ba mẹ chuyển nhà lên thành phố. Tình cảm của Thiên Lam dành cho Thanh Hoài ngày càng sâu đậm. Tốt nghiệp 12, cô cố gắng thi đỗ đại học, Vũ Ân thi rớt. Hai anh em lên thành phố. Anh đi làm kiếm tiền để em gái học đại học. Thiên Lam gặp lại Thanh Hoài cũng là lúc Thanh Hoài đã có bạn gái. Tình yêu đơn phương cô chôn chặt nơi đáy tim. Một năm sau đó, anh và bạn gái chia tay. Liệu đây có là cơ hội dể anh và cô cùng sánh đôi? Bên cạnh đó, Vũ Ân âm thầm trao về Thiên Lam mối tình lặng câm dù trên danh nghĩa họ là anh em kế.

Nắng cuối chân đồi
Là duyên thì sẽ tới Là phận thì sẽ ở bên nhau Nơi gặp gỡ chính là nơi bắt đầu... ....... Lê Hải Giang: trên đời này khó hiểu nhất là con gái, mà thậm chí cái đứa khó hiểu kia trông còn chả giống con gái. Nguyễn Minh An: Trên đời này vô tình nhất là con trai, mà cái đứa vô tình nhất kia thậm chí còn không phân biệt được gái với trai. Hệ liệt: Thất cung mỹ nữ và An ca. Cuốn 1: Nắng cuối chân đồi. (Full) (080618) (Edit: 2024)

Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm
Văn án: Thiên Phong là học sinh của trường Nhất Trung. Cậu có một cậu bạn thanh mai trúc mã chơi từ nhỏ, Nhất Quân. Cậu đơn phương Nhất Quân, người nọ cũng thương thầm cậu, sau này cả hai tiến vào mối quan hệ xa hơn. Bạn bè hai người không ý kiến với mối quan hệ của hai người, gia đình hai bên cũng chấp thuận. Cuộc sống cứ êm ảm trôi đi. CP: Đại thiếu gia học bá ngứa đòn khó ở chung nặng tình công x Nhị thiếu gia học tra vui vẻ nhí nhăng nhí nhố đa mưu thụ. Nhất Quân(công) x Thiên Phong(thụ) CP phụ: Tự xem đi. Miêu tả: Mười mấy năm cục súc với cả thiên hạ, chỉ vì một nụ cười mà dịu dàng cả thanh xuân. Nếu kiếp trước, cuộc đời của em ngập tràn bóng tối. Vậy kiếp này, hãy để nó tràn ngập bóng tôi. ''Tôi không cần cậu nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ. Cũng không cần với ánh mắt sùng bái. Tôi muốn cậu nhìn thẳng vào mắt tôi. Nhìn nhận tôi với tư cách là người yêu cậu.'' ''Sao lại gọi là dương quang nhỏ?'' ''Bởi vì cậu là mặt trời nhỏ chiếu sáng cho tôi thấy mọi thứ trong đêm đó.'' Không phải ngẫu nhiên. Cậu là dương quang nhỏ, là người soi rọi cho người cậu yêu. Thể loại: Từ trúc mã thành người yêu, 1X1, HE, Vườn trường đến hiện đại, Ngọt sủng, Chủ thụ, Công sủng thụ, Chữa lành - cứu rỗi, Yêu thầm, Hài hước, Hoan hỉ oan gia, Nhiều CP, Đam mỹ, Ngôn tình.

Ảo mộng
Truyện kể về người đàn ông trung tiên xưng tôi, âm thầm trao những nỗi niềm đến người con gái mà ông cảm mến. Liệu những cảm xúc ấy có được đền đáp hay không ?
