Thế giới nào cũng vậy
- Để bao thuốc đó lại đây, coi như phép lịch sự! - Lâm hất mặt về bao thuốc lá mà Minh Ngọc cầm trên tay. Minh Ngọc bình tĩnh, tiến lại gần Lâm rồi giơ bao thuốc lên hỏi: - Đủ mười tám tuổi chưa? Cả đám bật cười trước câu hỏi của Minh Ngọc. Một người đứng phía sau Lâm trêu chọc: - Em làm như em đủ tuổi rồi đấy. - Đủ rồi! - Minh Ngọc liếc mắt nhìn cậu ta. - Gọi chị đi. - Đủ mới sợ, nói láo. - Không mắc công giải thích, tự tìm hiểu đi - Minh Ngọc phất tay - Bao thuốc này chị giữ lại, coi như là trả ơn cho tấm lòng của các em. Hãy bảo vệ sức khoẻ. Minh Ngọc đắc ý rời đi, bỏ lại những khuôn mặt thất thần ở phía sau.
Nếu không bắt đầu
Trong cuộc đời này, con người ta không được tự chọn lúc sinh ra và chết đi nhưng thật may, lại được chọn người mình lấy.
Đường xuống Địa phủ
Hành trình của những linh hồn về Địa Phủ. Câu chuyện của những khám phá và khát vọng.
Mùa điên điển
Một tình yêu trong sáng. Một tình cảm gia đình ấm áp. Một nét văn hoá cổ truyền mang hồn dân tộc...Tất cả, sẽ theo bước chân bạn trên vạn cuộc hành trình.
Lời tự tình của linh hồn
Hy sinh và yêu thương vô điều kiện là nền tảng của một cuộc sống chân chính. Dù đôi khi khiến chúng ta mệt mỏi. Và khi bạn vượt qua cái mệt mỏi thường tình chốn nhân gian. Bạn là người hạnh phúc.