![[ Đồng Nhân Conan] Bác Sĩ Nguy Hiểm](https://307a0e78.vws.vegacdn.vn/view/v2/image/img.cdv_novel/0/0/0/14965.jpg?v=1&time=1758622128&w=720&h=720)
[ Đồng Nhân Conan] Bác Sĩ Nguy Hiểm
Fujiwara Akira là người vô tình xuyên không đến thế giới thám tử lừng danh Conan mà bản thân không hề hay biết, cho đến 8 tuổi cậu biết được cha mình là thành viên cấp trung và bị ép buộc gia nhân tổ chức với vị trí bác sĩ kiêm nhà nghiên cứu. Và từ đó cậu bước vào bóng tối, bây giờ hãy xem cậu bước tiếp trong con đường mình đã đi. phá hủy tổ chức từ bên trong hay khiến tổ chức ngày càng mạnh mẽ nhé.

Mộng anh đào
Mười năm trước, cô quyết định chia tay với anh, lặng lẽ khép lại mối tình ngây dại thời thanh xuân. Mười năm sau, dưới tán cây mai anh đào, cô gặp lại anh - Lê Hoàng An, cứ ngỡ thời gian đã xoá mờ hình bóng anh, nào ngờ khoảnh khắc ánh mắt giao nhau, cô chợt nhận ra anh vẫn là chàng trai từng khiến cô rung động năm ấy, trái tim lại đập lệch nhịp như thuở ban đầu. Một câu tóm tắt: Năm tháng trôi qua, có những tình cảm ngỡ như đã lụi tàn, nhưng chỉ một cơn gió thoảng cũng đủ khiến nó rực cháy mãnh liệt, không thể kiểm soát.

Nhất Phàm Phong Thuận
Nguyện cậu: một đời bình yên, xuân ấm hoa nở. Nguyện cho thiếu niên cô yêu đạp gió rẽ sóng, ngày tháng sau này gấm vóc một đời. Yêu thầm chính là không nhịn được mà muốn đến gần, nhưng chỉ bước một bước lại lùi hai bước, cũng bởi chỉ sợ đến quá gần, quá lún sâu vào thì danh phận cơ bản nhất cũng không có để ở bên nhau. Loại chuyện yêu thích này thì ra là không thể che giấu được. Không nhịn được mà muốn đến gần. Không nhịn được mà muốn thân mật. Càng không nhịn được mà động lòng. Nhiều lúc cô phát hiện mình sẽ hơi khó chịu nếu cậu quan tâm đến người khác không phải cô, sẽ tự động so đo xem cậu đối xử với người khác có giống cô không. Cái sự khó chịu kỳ quặc này làm cô luôn bồn chồn, nhưng vì không tìm được lý do, cứ vần vò cô mãi. Lạc quan mà nói, cơn khó chịu này giờ đã có tên rồi. Cô tìm được lý do rồi. Cô thích cậu. Vì thích nên mới ghen tị. Vì thích nên khát vọng trở nên đặc biệt trong lòng cậu. Cô giờ sẽ không bị giày vò bởi những cảm xúc khó chịu không tên nữa. Nhưng tin xấu mà nói. Cô thích cậu rồi. Dù cơn khó chịu ấm ách trong lòng giờ đã có tên, cô cũng không cách nào thoát khỏi nó. - ''Quân này.'' ''Hả?'' ''Tôi đang thích một người. Thích lắm. Siêu thích. Cơ mà... người đó chỉ giỏi mỗi tiếng Anh, tính cách thì cũng tốt một chút thôi. Nhưng người đó lại đặc biệt ân cần với tôi, quan tâm tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất, coi tôi là người đặc biệt. Người đó hiểu tôi đến nỗi tôi cảm giác linh hồn tôi như thuộc một nửa về người đó vậy, nhờ người đó mà những nỗi đau của tôi không còn tê dại, những hạnh phúc của tôi trở nên lấp lánh, khiến con đường tôi đi không bao giờ có cảm giác cô đơn. Tôi dần dần chìm sâu dưới suối nguồn yêu thương và ấm áp mà người đó mang lại, ngụp lặn không thể thoát ra. Từ cảm giác vui vẻ ban đầu rồi thành thân rồi thành thích rồi thành thương rồi thành yêu rồi thành mê đắm. Tôi nghĩ, cậu có đủ tư cách để biết điều này, và tôi cũng muốn cậu biết được điều này, rằng cậu tuyệt vời lắm, và cậu xứng đáng được yêu thương rất nhiều.'' ''Hóa ra cậu đã phải khổ tâm rất nhiều vì tôi sao? Cậu chỉ yêu thôi mà. Trâm này, yêu là quyền. Cậu hãy nhớ rằng, thương một ai đó, là quyền của con người, không cần e dè, không cần sợ hãi. Nhất là khi tình cảm quý giá đó lại đến từ một người quá quý giá. Cậu phải biết cậu là bảo bối của bố mẹ cậu và gia đình cậu, ánh sáng của người khác, và còn là yêu thương rất nhiều người nữa. Một người con gái tốt bụng và trân quý nhường này, được nuôi lớn bằng sự hạnh phúc, trao đi yêu thương cũng là một tình yêu chân thành nhất. Tình cảm của cậu quá đỗi đẹp đẽ. Vậy nên, cậu thích một ai, thì là may mắn của người đó. Cậu phải tự tin vào tình yêu của mình chứ. Đáng nhẽ cậu phải chặn đường tôi, rồi hất cằm nói rằng, nhìn cậu cũng đẹp trai đấy, tôi cho phép cậu được yêu đương với tôi chứ.'' ''Vậy câu trả lời...'' Cuối cùng, khi ấy cậu nói rằng: ''Chúng ta hãy quen nhau đi.'' Cậu nhẹ nhàng hôn lên đầu ngón tay cô. Cô nhớ ngày xưa, cô hay có thói quen cắn móng tay khiến móng cô lúc nào cũng cụt lủn. Khi đó, mẹ cô hay cầm tay cô rồi chỉ chỉ vào lồng ngực cô và nói: ''Mạch máu ở các đầu ngón tay của con đều sẽ chảy về tim. Con đừng cắn cụt quá, như thế không tốt cho tim đâu.'' Bé gái 5 tuổi lúc đó vừa tin vừa sợ, nhưng mà sợ được mấy ngày thôi vì vẫn mê cắn móng tay quá không bỏ được. Nhưng từ đó cô đã biết rằng, khi ai đó hôn vào đầu ngón tay cô, cũng giống như là hôn lên tim cô vậy. - Trong cuộc đời mỗi người, có những phút giây nào đó không thể nào quên, có những khoảnh khắc nào đó hy vọng rằng sẽ kéo dài mãi mãi. Năm nay, có lẽ là một năm hạnh phúc với cô, dưới bầu trời rộng lớn, dưới những ánh đèn lấp lánh, cô được đứng trên một sân khấu lớn ơi là lớn, dưới tư cách nghệ sĩ, bên dưới là cả chục ngàn trái tim yêu thương dành cho cô. ''Trâm ơi!'' Một giọng nói quen thuộc làm cô bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ quẩn quanh. Người đó chạy lại phía cô, ngược sáng nên không rõ mặt, nhưng chỉ cần nghe giọng thôi cô cũng biết là người đó. Khi ánh đèn sân khấu đã tắt hết, cô và cậu không còn là ca sĩ và người hâm mộ nữa, chỉ còn hai con người bình thường ở đây thôi. Thế giới của cô sẽ rộng lớn muôn phần, cô sẽ còn bay cao, bay xa, bay tới nhiều vùng trời, nhiều điểm vinh quang mới. Chỉ là hãy nhớ rằng, có một người sẽ luôn đứng phía sau cô, coi cô là thế giới nhỏ của người, người sẽ mãi mãi ôm trọn cô trong vòng tay. Và bảo vệ cô qua những bão giông cuộc đời. Tóm tắt một câu: Yêu thầm cũng nên có kết quả? Ai có thể vì yêu mà có được cả núi Phú Sỹ? - Thể loại: Thanh xuân vườn trường, Hiện đại, Đô thị tình duyên, Lâu ngày gặp lại, 1x1, HE, Ngọt, Sủng, Ngược tâm, Yêu thầm, Ngôn tình, Chữa lành - cứu rỗi, Thanh mai trúc mã, Từ đơn phương đến song phương

Trầm luyến
Có những mối tình, càng giấu kín càng khắc sâu. Có những rung động, càng lặng im càng khó dứt. Giữa muôn vàn biến đổi của nhân sinh, Chúng ta vẫn vướng vào nhau, như định mệnh không thể tách rời.
![[Rhycap] Nhà tôi có nuôi thiên thần bị đa nhân cách](https://307a0e78.vws.vegacdn.vn/view/v2/image/img.cdv_novel/0/0/0/13327.jpg?v=1&time=1751461942&w=720&h=720)
[Rhycap] Nhà tôi có nuôi thiên thần bị đa nhân cách
Tôi nhặt được thiên thần nhỏ ở bên đường. Thiên thần ấy sưởi ấm tôi. Bên cạnh nơi tôi sống mà thắp sáng nó. Cho đến ngày tôi biết thiên thần đó âm thầm gi*t ba mẹ tôi - kẻ đã vứt bỏ và làm tổn thương tôi. Thiên thần ấy còn gi*t người tình cũ đã từng lợi dụng tôi. Thiên thần ấy cũng gi*t luôn người tình cũ của em ấy. Nhưng tôi yêu thiên thần. Thiên thần không ghét tôi. Chúng tôi yêu nhau. Tôi ủng hộ mọi việc em ấy, kể cả... có là gi*t người Em ấy gi*t người thì tôi giấu xác cho em ấy. Chỉ cần em ấy muốn tôi đều cho hết... cả cái mạng này cũng đem cho. Tôi được một anh chàng nhặt được ở trên đường. Anh ấy cho tôi ở chung nhà. Anh ấy cho tôi có nơi ăn uống và sinh hoạt. Anh ấy cho tôi tình yêu. Anh ấy cho tôi bến bờ để về. Nhưng anh ấy có người tình cũ. Tôi có cảm giác bị đe dọa. Nếu cậu ta không còn tồn tại nữa thì anh ấy sẽ tiếp tục ở bên tôi đúng không? Tôi gi*t cậu ta, cả người tình cũ của tôi. Tôi cũng gi*t luôn ba mẹ anh ấy, dám khiến anh ấy đau khổ, còn bỏ rơi anh ấy. Anh ấy biết rồi, nhưng anh ấy chỉ cho người tiêu hủy chứng cứ. Anh ấy cho phép còn ủng hộ tôi. Tôi yêu anh ấy. Chúng tôi yêu nhau. Cho dù có là ai, dám khiến anh ấy buồn thì có dùng cả mạng để trả thù. Tôi cũng làm. ''Anh gửi trái tim của mình ở nơi em, em hãy sống vì trái tim của mình cũng vì trái tim của anh. Đến lúc ổn định rồi, anh sẽ đến 'đòi lại'.'' ''Nếu thế giới không dịu dành với em thì anh cũng không cần dịu dàng với thế giới. Anh sẽ chỉ dịu dàng với em, vì em là mọi điều tốt đẹp nhất trên thế gian này, là tất cả những gì mà anh có.''
![[Rhycap][Sinhtus] Ánh sáng của kẻ chiếm hữu](https://307a0e78.vws.vegacdn.vn/view/v2/image/img.cdv_novel/0/0/0/13039.jpg?v=2&time=1750440730&w=720&h=720)
[Rhycap][Sinhtus] Ánh sáng của kẻ chiếm hữu
Một câu chuyện về hai kẻ bị nhuốm bẩn lại muốn chạm vào ánh dương thuần khiết. Đến cuối chính họ lại vứt bỏ ánh dương đó đi. Nhưng ánh dương đó lại mặc kệ mà tràn vào thế giới của họ. Đứng cuối khối x Đứng đầu khối Kẻ bất trị x Ánh trăng sáng

Bố Ơi
Câu chuyện kể về cuộc sống đầy ắp tình yêu thương của chàng trai trẻ tuổi Đức Trung dành cho đứa con gái nuôi của mình - Lan Anh, mặc cho xung quanh họ là những khó khăn bủa vây

Đưa em đến thế giới của tôi - Quyển I
Nếu khi đó, anh kiên định hơn một chút, nắm lấy tay cậu, kéo cậu về phía trước... Nếu khi đó, cậu dũng cảm hơn một chút, nắm lấy tay anh, cùng anh đi về phía trước... Đáng tiếc, mọi chuyện khi ấy không có “nếu như”. Nhưng nếu có kiếp sau, anh nhất định sẽ không buông tay cậu, cậu nhất định sẽ giữ chặt lấy anh.

Mẹ cảnh sát con muốn người cha này!
Câu chuyện tình yêu giữa nữ cảnh sát cùng với thiếu gia hắc đạo sẽ như thế nào? Hai người ở hai lặp trường khác nha, gặp nhau lần đầu tiên khi cô nhận nhiệm vụ càn quát băng đảng, một tiếng súng mở ra những tình dở khóc dở cười có sủng nhưng cũng ngược đối với cô.Trích đoạn ngắn:"Cởi xuống.""Cởi ông nội nhà anh!"Nhan Tiểu Ngư lần đầu tiên tham gia càn quét băng đảng bị đùa giỡn, liền nổ một phát súng, chọc Thiếu gia trong hắc đạo, từ đó lâm vào bể khổ."Này đồng chí, tôi không biết nấu cơm.""Tôi làm.""Tôi không biết quét dọn.""Có người hầu làm.""Tôi không biết nói ngon ngọt.""Tôi sẽ phụ trách."Nhan Tiểu Ngư giận:"Lão tử vô sinh, anh còn muốn không!?"Thiếu gia mỉm cười:"Nhan Tiểu Ngư, cái này phải thử mới biết..." Tiếp theo là các loại cảnh xuân vân vân và mây mây.Cuối cùng Nhan Tiểu Ngư mất tâm và mất thân.Nhưng lúc cô gái kia trở về, cô như chiếc giày bị vứt bỏ, cuối cùng không chịu được, tìm cách chạy trốn... Năm năm sau, đứa con phúc hắc xuất sắc tài giỏi tuyên bố báo thù cho mẹ, lúc Tiểu gia hỏa đang tự đắc vì bản thân đã phá được tài liệu của lão cha, thì đột nhiên cửa bị phá, một nhóm người áo đen đi vào, thiếu gia bước vào cửa, cười lạnh nhắc nhở:"Con trai, trò này năm đó cha con chơi còn dư lại, con vẫn còn quá non..."

Vương miện tận thế và những kẻ báo thù
Truyện kể về quá trình trưởng thành của Khang trong thế giới hiện đại, có phù thủy, người lùn, Titan v ... v ... Khoảng 5000 năm trước công nguyên các giống loài văn minh đều ở trên cùng một vùng đất trải dài hàng triệu dặm được gọi là Đại Địa. Đông nhất chính là loài người, sau nhiều lần tiến hóa, nền văn minh của loài người càng lúc càng tiên tiến, họ lập nên một vương quốc với hàng trăm triệu dân đủ mọi màu da được gọi là MULTIETHNIC được lãnh đạo bởi vua Richard, chủ nhân của thanh kiếm ÁNH SÁNG chiếm phần lớn diện tích đất đai lúc bấy giờ.