Ngọc lụa
Hoa Nhiên là một cô gái không quá xinh đẹp, nhưng tài năng và khí chất đã khiến nàng phất lên khỏi tầng lớp thấp nhất trong lầu xanh, trở thành người phụ nữ danh giá nhất phố đèn đỏ lúc ấy. Và rồi nàng gặp Trần Kiên, một nhà nho lỗi lạc,ưu tú .Thế rồi đem lòng say mê, đây chính là câu chuyện nói về tình yêu ngây ngô, đáng quý của đôi uyên ương này.
Bí mật hoàng thành
“Hoàng túc, trời đã sáng rồi.” “Ừm… Mẹ, để con ngủ thêm chút nữa đi mà.” “Hoàng túc, người mau thức dậy đi. Người còn phải chuẩn bị cho lễ sắc phong nữa.” Sắc phong? Y là là lễ thăng chức đó hả? Nhưng nữ nhà văn tự phong viết truyện trên mạng kiếm ba cọc ba đồng như mình làm gì mà được thăng chức? “Bẩm Hoàng túc, chỉ còn một canh giờ nữa là người phải có mặt tại chính điện rồi.” Cái gì mà Hoàng túc với chính điện chứ? Tôi là Bảo Châu, là con gái của bố tôi mẹ tôi. Bẩm báo cái gì mệt mấy người quá. … Chuyện quái gì đang diễn ra vậy? Đây là thời đại nào? Tại sao lại phải mặc chỗ áo tầng tầng lớp lớp này và làm lễ gì gì đó? Và tại sao… người đứng bên cạnh, người được gọi là Hoàng tử, lại là tên bạn thân hôm qua vừa gân cổ cãi lộn với mình? Tại sao hắn lại ghé sát mặt vậy? Tính… tính giờ trò gì? “Bạn thân, tôi biết bà đang rất hoảng. Tôi cũng không biết làm cách nào chúng ta ở đây với vai trò là vợ chồng. Nhưng theo như tôi vừa thăm dò được, thì lễ sắc phong này có khá nhiều vấn đề.” Vấn đề? Vấn đề là làm sao mà về nhà được đây này. “Tại sao tôi từ Hoàng tử mà được phong lên làm Hoàng thái tử, bà có biết không? Vì Thái tử tại vị đã qua đời rồi. Cái chết của anh ta đang là dấu hỏi lớn cho mọi người. Và hai chúng ta cũng nằm trong diện nghi vấn đấy.” Cái gì nữa đây? Là xuyên không trong mấy bộ tiểu thuyết thịnh hành, phá án xong mới được về nhà hay sao?
Ta là khai sơn lão tổ
Hàng trăm vạn năm, linh khí sôi động hoàn thiện đến cực điểm. Phàm là người có căn cơ đều ai nấy tu luyện, một long hướng đạo mong ngày thành tiên. Khắp phàm giới, phái chính tà không đội trời chung, đánh đánh giết giết ngàn năm. Rốt cuộc tạo thành một bố cục tan nát, cao nguyên bị san phẳng thành bình địa, rừng cây mơn mởn trở thành hoang mạc. Ta không quan tâm bất cứ ai, chỉ cần sống bình yên một đời đã mãn nguyện rồi, trấn thủ tông môn còn lại thì để người trong tông phát triển.
Tương tư tử hoa
Một người gánh đau khổ đợi ở cầu Nại Hà, một người vác đau thương chạy khắp chín cõi đất trời tìm kiếm. Cứ thế suốt hơn một ngàn năm dài đằng đẳng, thứ hai người họ ôm vào lồng ngực vẫn mãi là niềm tin không đổi, chấp niệm không tan, nhận lấy vô vàn mong nhớ . Để rồi một ngày, quan thần và quỷ thần cuối cùng cũng gặp lại nhau. Thể loại: Đam Mỹ, linh dị, cổ trang, thế giới tưởng tượng. Tác giả: Per Nghe đọc: youtube Thần, được dân chúng cung kính dành ra một ngày trong năm để thờ phượng. Mỗi vị thần lại có lý do thờ phượng khác nhau, có thần ban phước giúp dân, có thần từng sống lập công mà được tưởng nhớ,...dần dần thành tục. Đôi khi dân chúng chẳng còn nhớ vị thần ban đầu mà họ thờ nữa. Tương Tư Tử Hoa. Bạn nghĩ cái tên này nghĩa là gì?....Dù bạn nghĩ ra cái gì, nó vẫn ẩn chứa nhiều thứ hơn bạn nghĩ.