
Tịch Nhiên
Tịch Nhiên là một bản tình ca dịu dàng, thấm đẫm hơi thở của ký ức, tâm linh và những mối duyên âm thầm mà sâu sắc. Câu chuyện xoay quanh hành trình gặp gỡ và kết nối giữa hai người phụ nữ – Minh An và Bảo Vy – những linh hồn dường như đã từng thuộc về nhau từ một nơi rất xa xưa, vượt qua cả thời gian lẫn không gian. Giữa dòng đời hiện đại xô bồ, họ tình cờ va vào nhau như hai mảnh vỡ từng thuộc về cùng một hình hài. Một người trầm tĩnh, sắc sảo và mang theo sự từng trải; một người nhẹ nhàng, mơ mộng và đầy cảm xúc. Sự đối lập ấy không khiến họ xa cách, mà ngược lại, như hai mạch nước ngầm chảy về cùng một dòng, dần dần hòa vào nhau một cách tự nhiên, không cần lý do. Bối cảnh của truyện trải dài từ những góc phố nhỏ mang vẻ đẹp hoài cổ, đến các hiệu sách cũ, quán trà trầm lặng, rồi lặng lẽ mở rộng sang những vùng đất xa xôi như Thuỵ Sĩ, nơi từng khung cảnh đều mang theo một tầng cảm xúc sâu lắng. Đặc biệt, yếu tố tâm linh được lồng ghép nhẹ nhàng nhưng đầy ám ảnh – những giấc mơ lặp lại, những hồi ức không tên, và sự hiện diện kỳ lạ của một sợi dây kết nối vượt khỏi giới hạn hiện tại. Tịch Nhiên là hành trình lặng thầm đi tìm lại linh hồn sâu thẳm, ký ức tiền kiếp và câu chuyện tình yêu nồng nàn. Một câu chuyện về sự thấu hiểu vô ngôn, về những điều đã từng mất mà vẫn âm thầm tìm về. Không ồn ào, không phô trương, chỉ như một tách trà thơm đặt cạnh cửa sổ ngày mưa – âm ấm, trầm lắng, và lưu hương rất lâu sau đó. Đây là câu chuyện dành cho những ai tin rằng: có những cuộc gặp gỡ vốn đã được an bài từ rất lâu, và có những linh hồn, dù bao nhiêu kiếp trôi qua, vẫn sẽ tìm thấy nhau. Mời bạn ngồi xuống, bên tách trà xưa, tôi kể bạn nghe một câu chuyện tình...

Cậu là nguyên nhân khiến tôi rung động
Không biết từ khi nào hình bóng ấy đã dần tiến sâu vào trong một phần ký ức của Bình và cũng không biết từ thuở nào mà nụ cười trong trẻo ấy lại ngày càng tiến sâu vào trong trái tim của cậu. Chẳng biết nữa, cậu chỉ biết được một chuyện dù cuộc đời có khó khăn và bấp bênh như thế nào đi chăng nữa, thì chỉ cần có cậu ấy ở bên cạnh là đủ. "Cậu chính là liều thuốc duy nhất có thể chữa lành trái tim tổn thương của tôi, Minh à! Cảm ơn cậu đã ở cạnh bên tôi."

Ngược gió
Trong lúc những đứa trẻ cùng tuổi được đến trường, Vũ Chính phải làm việc chín tiếng một ngày ở lò gạch. Khoảng thời gian vui vẻ duy nhất của cậu có lẽ là tối muộn, khi được đến nhà “anh thầy” Lại Giang. “Tri thức chính là ánh sáng, là lối thoát.” Thế giới của Vũ Chính quá u ám và ngột ngạt, vậy nên cậu tin lời Lại Giang, tin rằng sinh mệnh mỗi người đều mang một ý nghĩa thiêng liêng, tin rằng chỉ cần kiên cường thì lúc nào đó cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Tiếc thay, vào một ngày nắng nhẹ, nơi Vũ Chính dựa dẫm và tin tưởng bỗng dưng sụp đổ tan tành. Hiện tại bế tắc, còn tương lai thì mịt mù. … Vẻ đẹp của tuổi trẻ không chỉ là sự lãng mạn, mà còn là hoài bão, là gai góc, là liều lĩnh, là hoang mang, là mù quáng, và cả điên cuồng.