Những nỗi buồn cứ thế lướt qua môi nàng, rét mướt. Nằm trên lưng ngựa nàng nhìn trời đêm không trăng không sao, giống như mọi thứ cứ rơi xuống vô tận. Chẳng có gì đỡ nàng, cũng chẳng có gì dành cho nàng. Giống như sự chờ đợi của nàng, về một người đi đã lâu, rất lâu. Giống như sự im lặng của người ấy. Sông sâu vô tận, cá lặn biệt tăm. Nỗi buồn của nàng là một quá trình rất dài và rất dày.
Bình luận
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!
Có thể bạn thích