Mộng tương sinh phúc
Bóng nguyệt u minh
Danh họa phù phiếm
Hận thù ắt sinh
...Nàng không biết đã chạy được bao xa, chạy bao lâu băng qua cả khu rừng trong khoảng đen tăm tối, dò đường bằng thứ ánh sáng đang phẫn nộ như muốn xé toạc bầu trời. Nàng hận tất cả mọi người, nàng hận chính nàng, hận ông trời trao cho nàng một số phận nghiệt ngã đến thế. Nước mắt nàng tuôn rơi thấm đẫm khuôn mặt thanh tú trái xoan, xóa mờ lớp phấn trang điểm hoa đào trên mặt. Trên tay còn vương vết máu đỏ, từng giọt từng giọt rơi xuống nền đất lạnh. Từng nơi nàng đi qua đều sót lại vết máu trên cánh tay nhỏ xuống. Nàng sợ hãi, chán nản, phẫn nộ tột cùng. Nàng chỉ còn biết chạy, chạy thật nhanh thật xa khỏi nơi này. Trời đêm đổ cơn mưa lớn xối xả trút xuống, trên con đường núi chỉ còn bóng hình bé nhỏ, đơn độc gạt từng nhành cây tán lá chạy thục mạng. Ông trời chính là đang khóc thương cho nàng chăng?
Bình luận
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!
Có thể bạn thích