Hàn Nghi

tuyetmai24122712011

Số truyện 5
Người theo dõi 0
Đề cử 3
Theo dõi

Giới thiệu

ọc ọc..

Ngày tham gia: 29/03/2025

Truyện của tôi

Lời hứa trong đêm
View book View book
Fiona bước vào cung điện với ánh mắt sáng ngời và trái tim đầy quyết tâm. Sau nhiều năm sống trong bất hạnh, cô tin rằng đây sẽ là nơi cô có thể thay đổi số phận của mình. Đêm đó, dưới ánh trăng dịu dàng, Fiona tự hứa sẽ viết lại cuộc đời, biến đau thương thành hy vọng. Nhưng cung điện, dù lộng lẫy và rực rỡ, lại ẩn chứa những bí mật mà cô không thể lường trước. Lời hứa trong đêm ấy đã khởi đầu một hành trình đầy thử thách, nơi Fiona phải đối mặt với những bóng tối không ngờ tới.

Chương

5

Lượt đọc

28

Theo dõi

0

Đề cử

2

Cảm ơn vì anh đã đến bên em
View book View book
Tên tôi là Hoàng Lam. Tôi đã từng nghĩ mình là nguyên nhân của cái chết, của nỗi đau, là gánh nặng của thế giới. Nhưng giờ tôi biết, tôi chỉ là một cô gái… cần một bàn tay kéo mình khỏi bóng tối. Tôi đã tìm được ánh sáng ấy – và tôi sẽ sống, không còn vì ai, mà vì chính mình. Và vì những người tôi yêu.

Chương

2

Lượt đọc

10

Theo dõi

0

Đề cử

0

Nhiệm vụ tình yêu
View book View book
Tôi là Yoon Seora, một sát thủ nổi tiếng trong giới Mới 20 tuổi nhưng tôi đã giết đủ để quen mùi máu. Cảm xúc không còn nằm trong danh mục được phép giữ lại. Mục tiêu tiếp theo – Jung Jihyun. 28 tuổi, chủ tịch tập đoàn Stratos, người đàn ông nắm khối tài sản lớn nhất Hàn Quốc. Tôi cải trang thành nhân viên để tiếp cận anh. Một kế hoạch hoàn hảo. Không sơ hở. Không tình cảm. Nhưng anh – không né tránh, không phòng bị, mà nhìn tôi như thể anh đã biết tất cả. Mỗi lần anh bước đến gần, tôi lại lùi một bước vào mâu thuẫn. Mỗi lần anh cười, trái tim tôi lại lỡ mất một nhịp — thứ mà tôi tưởng đã chết từ lâu. Tôi được dạy rằng nếu chần chừ, tôi sẽ chết. Nhưng không ai nói cho tôi biết: Nếu rung động... tôi cũng sẽ chết theo một cách khác

Chương

1

Lượt đọc

3

Theo dõi

0

Đề cử

0

Ngày bên bà
View book View book
Hoàn thành
Có những cuộc trở về không vì nghỉ ngơi, không vì sum họp — mà chỉ để kịp nắm lấy một bàn tay đang dần buông khỏi thế gian này. Tôi 21 tuổi, gác lại công việc, gác lại những ồn ào của thành phố để trở về quê, bên người đã nuôi tôi khôn lớn — bà nội. Bà mắc ung thư giai đoạn cuối, chẳng còn cách nào ngoài việc chờ thời gian chậm rãi trôi đi. Những ngày ấy, tôi sống cùng bà trong ngôi nhà nhỏ nơi miền quê đầy gió và mùi khói bếp. Mỗi sáng thức dậy nghe tiếng gà gáy, mỗi chiều nhìn bà ngồi dưới hiên, mỉm cười giữa nắng hanh, tôi thấy lòng mình dịu lại. Tôi viết nhật ký từng ngày — ghi lại tiếng cười, tiếng ho khẽ, những món ăn giản dị, và cả những khoảnh khắc mà tôi ước thời gian dừng lại. Tôi sợ ngày bà đi, ngôi nhà sẽ lặng im, và tôi sẽ không còn ai gọi mình là “con nhỏ của bà” nữa. “Những tháng ngày cuối bên bà” không phải là câu chuyện về cái chết, mà là hành trình học cách yêu thương, học cách buông tay, và học cách tìm lại bình yên giữa nỗi mất mát. Bởi đôi khi, chữa lành không phải là quên đi, mà là sống tiếp với những điều đã mất – bằng tất cả yêu thương còn lại.

Chương

5

Lượt đọc

13

Theo dõi

0

Đề cử

0

Ngày hôm qua
View book View book
Tuổi mười bảy của tôi không có gì quá đặc biệt. Chỉ có những buổi sáng vội đến trường, những bài kiểm tra năm phút, những lần bị giáo viên nhắc vì nói chuyện trong giờ… Và rồi, có một ngày, cậu xuất hiện. Minh Khang, học lớp 12, gặp tôi trong siêu thị khi tôi đang loay hoay với giỏ đồ sắp rơi. “Em định bưng cả quầy về nhà à?” Anh cười, còn tôi chỉ biết cúi gằm mặt, tim đập loạn nhịp vì một người xa lạ. Từ hôm đó, chẳng hiểu sao cậu cứ xuất hiện khắp nơi: trước cổng trường, trong quán trà sữa, thậm chí cả ở thư viện – nơi tôi ít khi gặp ai quen. Anh thích chọc tôi, còn tôi thì… cũng không hiểu sao lại thấy vui mỗi lần bị chọc. Những ngày trôi qua, tôi bắt đầu đợi tin nhắn của cậu, bắt đầu để ý xem hôm nay anh có đi đợi tôi không, và bắt đầu nhận ra, chỉ cần nghe giọng anh thôi là thấy ngày dài cũng trở nên dễ chịu. Chúng tôi chưa từng nói thích nhau. Nhưng những ánh nhìn, những nụ cười và cái cách tim tôi run lên mỗi khi gặp anh — đều đã nói thay cho mọi lời. Thanh xuân của tôi không ồn ào, không rực rỡ, nhưng có một Minh Khang – người khiến “ngày hôm qua” trở thành ký ức đẹp nhất mà tôi từng có. “Cậu là người khiến tuổi mười bảy của tôi trở nên thật ngọt ngào – và khiến tôi tin rằng, gặp gỡ đôi khi cũng là một điều kỳ diệu.”

Chương

1

Lượt đọc

9

Theo dõi

1

Đề cử

1