Thể loại
Trạng thái
Số chữ
Truyện liên quan đến từ khóa “Viễn tưởng”
Sắp xếp
Mới nhất Cũ nhất
Lượt đọc
nguyệt mai
View book View book

nguyệt mai

Con người ấy mà, hôm nay có thể cười nói sáng lạn với bạn. Nhưng hôm sau tàn nhẫn như thế nào, bạn sẽ không thể ngờ tới được đâu. Một cô gái với tâm hồn thích bay nhảy, khám phá thế giới. Tính cách thì lông bông, suy nghĩ thì lạ thường, không theo khuôn khổ của bất kỳ một quy chuẩn nào. Bất ngờ lại cuốn vào một cuộc đua cách mạng khốc liệt, phải bon chen đấu tranh với những âm mưu đố kỵ, lòng tham của người với người. Cô gái phải đứng trước giữa những sự lựa chọn, thiện - ác, đúng - sai. Nhưng thiện không đúng chỗ là ác, vậy đâu mới là trắng - đen, đâu mới là chân lý mà cô phải lựa chọn. (Nhân vật, sự kiện, hiện tượng trong truyện hoàn toàn là giả tưởng, không liên quan đến bất kỳ sự kiện có thật nào.)

3 chương
Tạm dừng
Mở tủ nói xin chào
View book View book

Mở tủ nói xin chào

Trích đoạn 1: Hai đứa ăn hết mớ kẹo bắp, Quân lại lôi ra một bịch mứt dừa. Tôi cảm thấy chuyện này rất thú vị, hệt như cái lần cậu ta mang máy Nintendo cùng đồ ăn vặt lên trường để dỗ tôi trong dòng thời gian trước, có vẻ người bạn trai này luôn sợ tôi bị buồn chán khi đi cùng cậu ta vậy. Cậu ngậm nửa miếng mứt trong miệng, hỏi tôi: “Nè, cậu biết nhiều như vậy, có biết gay hẹn hò với nhau thì làm gì không?” Tôi đáp: “Tui chỉ biết mấy cái chung chung trên mạng nói thôi, còn sở thích riêng tư của người ta như thế nào sao tui biết được, tui có phải gay đâu.” Quân bật dậy như cái lò xo, nói bằng giọng trách cứ: “Cậu hẹn hò với gay thì cũng là gay rồi chứ còn gì nữa!” Trích đoạn 2: “Cậu thấy hẹn hò bao lâu thì hôn nhau được?” Tôi suýt thì sặc nước bọt, nhìn cậu với vẻ không thể tin nổi. Trước khi tỏ tình cậu ta lúc nào cũng có cái vẻ muốn nói mà không dám nói, che giấu tâm tư như mèo giấu c*t, thế mà bây giờ đến câu kia cũng hỏi ra miệng được. Có nhiều lúc tôi có một cảm giác tội lỗi kỳ lạ. Tâm trí của tôi là hai mươi tám rồi, nhưng người trước mặt đây chỉ mới có mười bảy. Như thế này có coi là dụ dỗ trẻ vị thành niên hay không? Một khi suy nghĩ này xuất hiện trong đầu, mọi hành vi đi xa hơi việc ôm ấp đều khiến tôi cảm giác như mình đang phạm tội ác tày đình vậy. Vì thế tôi tỏ vẻ trưởng thành mà nói: “Trên mười tám tuổi mới được hôn.”

33 chương
Hoàn thành