Hẹn gặp lại anh khi hoa nở
Vào ngày kết hôn của Mộc Miên và Khải Minh, một cô gái xa lạ nhảy lầu tự sát ngay trước mặt hai người và tất cả khách mời. Chuyện này làm cho Mộc Miên ám ảnh suốt một thời gian dài, chỉ đến khi cuộc sống làm dâu với quá nhiều khó khăn đè nặng mới khiến cô tạm thời không nghĩ đến nó nữa. Mộc Miên vẫn luôn tâm niệm rằng sự kiện kia không hề liên quan gì đến những đau khổ mà bản thân phải gánh chịu, nhưng chẳng ngờ nó chính là khởi nguồn cho tất cả. Cô chỉ muốn bảo vệ hạnh phúc của mình thôi nhưng sao khó khăn quá... Ai sẽ là người cùng cô đi đến cuối đời? Chính Mộc Miên cũng không thể trả lời câu hỏi này... Nhưng chắc chắn không thể là anh rồi.
Mở tủ nói xin chào
Trích đoạn 1: Hai đứa ăn hết mớ kẹo bắp, Quân lại lôi ra một bịch mứt dừa. Tôi cảm thấy chuyện này rất thú vị, hệt như cái lần cậu ta mang máy Nintendo cùng đồ ăn vặt lên trường để dỗ tôi trong dòng thời gian trước, có vẻ người bạn trai này luôn sợ tôi bị buồn chán khi đi cùng cậu ta vậy. Cậu ngậm nửa miếng mứt trong miệng, hỏi tôi: “Nè, cậu biết nhiều như vậy, có biết gay hẹn hò với nhau thì làm gì không?” Tôi đáp: “Tui chỉ biết mấy cái chung chung trên mạng nói thôi, còn sở thích riêng tư của người ta như thế nào sao tui biết được, tui có phải gay đâu.” Quân bật dậy như cái lò xo, nói bằng giọng trách cứ: “Cậu hẹn hò với gay thì cũng là gay rồi chứ còn gì nữa!” Trích đoạn 2: “Cậu thấy hẹn hò bao lâu thì hôn nhau được?” Tôi suýt thì sặc nước bọt, nhìn cậu với vẻ không thể tin nổi. Trước khi tỏ tình cậu ta lúc nào cũng có cái vẻ muốn nói mà không dám nói, che giấu tâm tư như mèo giấu c*t, thế mà bây giờ đến câu kia cũng hỏi ra miệng được. Có nhiều lúc tôi có một cảm giác tội lỗi kỳ lạ. Tâm trí của tôi là hai mươi tám rồi, nhưng người trước mặt đây chỉ mới có mười bảy. Như thế này có coi là dụ dỗ trẻ vị thành niên hay không? Một khi suy nghĩ này xuất hiện trong đầu, mọi hành vi đi xa hơi việc ôm ấp đều khiến tôi cảm giác như mình đang phạm tội ác tày đình vậy. Vì thế tôi tỏ vẻ trưởng thành mà nói: “Trên mười tám tuổi mới được hôn.”