
Thiên châu
Trên lục địa Thiên Châu, quyền lực được xây trên nỗi sợ và những bí mật chưa từng hé lộ. Ở nơi mọi hơi thở đều bị tính toán, mọi bước chân đều bị giám sát, những con người bình thường tưởng như chẳng thể thay đổi gì.. Lại đang mang trong mình những mảnh ghép có thể làm rung chuyển cả trật tự. Đây không chỉ là câu chuyện của một người. Đây là những mảnh đời, những lựa chọn, và cái giá phải trả khi dám đi ngược dòng.

Tôi! Thật sự là người hay AI
câu truyện ly kì xoay quanh câu chuyện giữa hùng 1 kỹ sư AI mang trong mình nỗi nhớ và tiếc nuối với người yêu cũ tên Linh và anh quyết định tạo ra luna alpha để thay thế cho linh. Nhưng anh không ngờ luna lại có suy nghĩ riêng và tự phát triển.

Hậu thần ký – Ash of Divinity
Khi các Outer Gods ngã xuống trong Hư Không Vô Tận, họ không chết - họ thấm vào đất, vào gió, vào xương sống của một thế giới mới sinh: Vạn Tượng Giới. Thế giới ấy không có tôn giáo. Nó chỉ có dấu vết thần tích và những điểm thấm quyền năng. Tín ngưỡng được hình thành không vì đức tin, mà vì sự sống còn - nơi rừng mọc nhanh hơn, nơi đá biết nói, nơi máu hóa lửa. Các chủng tộc tôn thờ nguồn sức mạnh phù hợp với bản chất của mình. Các cộng đồng giết nhau để giành từng vệt ánh sáng còn sót lại từ một vị thần đã quên tên. Và trong bóng tối, những kẻ đánh thức đầu tiên bắt đầu nghe được lời thì thầm - không rõ đến từ thiên giới hay địa ngục. Trong hỗn độn ấy, một con đường mờ ảo được mở ra. Đăng Thần Lộ. Không ai biết nó kết thúc ở đâu. Nhưng tất cả đều biết: Bước lên, nghĩa là không còn là người. Lùi lại, nghĩa là không còn gì cả. Liệu ai sẽ là kẻ đăng thần và ai sẽ là kẻ gục ngã.....

Cánh cổng đến thế giới khác
Có những thứ đáng lẽ không nên tồn tại. Chúng ẩn mình trong bóng tối, len lỏi giữa những kẽ hở của thực tại, thì thầm những lời mà con người không bao giờ nên nghe. Vào một ngày nào đó, khi màn sương giữa hai thế giới trở nên mỏng manh… cánh cổng sẽ mở ra. Tùng chưa bao giờ nghĩ rằng cuộc sống bình thường của mình lại có một bí mật bị vùi lấp sâu đến thế. Một ký ức đã bị xóa sạch, một cái tên bị lãng quên, và một sự thật không thể chối cãi—cậu không thuộc về thế giới này. Nhưng nếu cậu không thuộc về đây… vậy thì cậu thuộc về đâu? Những sinh vật méo mó, những tiếng thì thầm vọng ra từ những con hẻm tối, những con mắt vô hình luôn dõi theo cậu—chúng biết cậu là ai. Chúng đã chờ đợi cậu từ rất lâu. Bây giờ, chúng muốn cậu quay về. Nhưng quay về… có thật sự là một lựa chọn? Hay cánh cổng chỉ là một điểm khởi đầu của thứ kinh hoàng hơn cả cái chết? ~Nếu mày nhìn vào vực sâu đủ lâu... thì vực sâu cũng sẽ nhìn lại mày!~