Kiều Ngọc Linh San Đa Thế Giới: Thiên Chi Kiêu Tử
Cùng là một người nhưng ở những vũ trụ khác nhau thì sẽ có những cuộc đời, những trải nghiệm khác nhau hoàn toàn. Đã bao giờ bạn nằm mơ thấy bản thân mình ở một thời không khác, trải qua những chuyện mà bản thân không sao lý giải nổi, gặp những người mà ở thế giới này có đi mòn cả nửa cuộc đời cũng không sao nhìn thấy được, chạm tới nổi. Liệu đó có thật sự là mơ hay bạn chỉ là đang nhìn thấy mình ở một thế giới song song khác? Ở đó bản thân bạn không nhút nhát, yếu đuối như hiện tại mà mạnh mẽ, kiên cường đạt được những điều mà ở thế giới này bạn chỉ dám ước mà không có dũng khí cũng như tự tin để theo đuổi. Cuộc đời của mỗi con người, giống như ‘hiệu ứng cánh bướm’ vậy. Đôi khi, chỉ là bỏ lỡ một cơ hội, hay vô tình gây nên một sai lầm nào đó. Chỉ trong một khoảnh khắc thôi, cả cuộc đời của bạn đã bị buộc vào một vòng luân hồi khác. Không thể vãn hồi, không sao cứu chữa. Sau đây, là cuộc đời của một 'thiên chi kiêu tử' (con cưng của trời). Cả cuộc đời, từ lúc sinh ra cho đến khi lớn lên điều sống trong nhung lụa, gấm vóc. Một đứa trẻ ngậm thìa vàng thật sự, không những cuộc đời được trải sẵn hoa hồng mà bên cạnh cô còn có những người bạn, những người anh em chi kỷ và đặt biệt là thanh mai trúc mã, một nửa không thể thiếu trong cuộc đời cô: Hoàng Thế Minh Thiên, con rể được nuôi từ nhỏ của Anh quốc. Thế rốt cuộc là kiếp trước, hay kiếp trước nữa. Cô đã tạo nên phước báo gì để kiếp này có thể sống trong vinh hoa, phú quý như vậy?
Là nắng ấm, là thâm tình
cp: Dương Minh x u Gia Lạc. Âu Gia Lạc từ nhỏ đã quấn lấy Dương Minh, trở thành cái đuôi nhỏ lẽo đẽo nối gót chân hắn. Nhưng làm thế nào bây giờ, khi cô định thổ lộ tình cảm thì lại biết người bạn tốt của anh trai hóa ra cũng đã có một cô gái cất giấu trong lòng? ... Dương Minh so với tất cả mọi người đều rõ ràng, anh có một cái đuôi nhỏ. Bỗng nhiên một ngày, cái đuôi nhỏ dần dần xa cách anh, đem anh trở thành một người xa lạ. Không thể chịu được nữa, vào một ngày không trăng không sao, đứng trước cửa nhà cô bé ấy, mặc cho có thể bị anh trai cùng cha bé con đánh cho nhập viện, anh vẫn đem cô gái nhỏ áp vào tường, hơi thở ấm áp mang theo hương thơm của gỗ tuyết tùng, hắn nói: "Định bóc bánh bỏ vỏ? Anh không nhớ đã dạy em cách trốn anh." Chưa kịp nghe cô nói, bên tai đã là âm thanh của người khác: "Mẹ nó tôi đem cậu làm bạn tốt, cậu lại định cua em gái tôi?" ... Ước mong giữa dòng đời vội vã, luôn có người bằng lòng đi ngược sáng ôm lấy bạn, yêu thương bạn bằng cả tấm lòng.