
Chúng ta gặp nhau mùa ve kêu
Thể loại: Tình cảm học đường, bối cảnh cấp 3, Việt Nam. An Nhiên nhẹ nhàng ôm lấy cậu. Một thiếu niên 18 tuổi rốt cuộc đã phải chịu đựng những gì? Cậu không khóc, chỉ đưa tay đón lấy cái ôm như nhận lấy sự an ủi, một sự nghỉ ngơi. Giọng cô như vỗ về một đứa trẻ nhỏ: "Không sao, tớ luôn ở đây, phía sau cậu." - Giữa sân khấu của hôn lễ, Minh Tuấn nắm lấy tay cô. Ánh mắt dịu dàng ấy của cậu dường như chỉ dành riêng cho An Nhiên. Cậu nói: "Lê An Nhiên, em có nguyên ý giao phó một phần của cuộc đời em cho anh không?" - Rượu như một liều thuốc khiến con người ta dũng cảm hơn rất nhiều. Dưới ánh đèn đường, Diệu Huyền ôm lấy cậu. Cô từ từ dựa đầu lên vai cậu. Bảo Khánh khựng lại vài giây nhưng cậu không né tránh chỉ khẽ xoa đầu cô: "Mai tỉnh rượu rồi tớ sẽ tìm cậu chịu trách nhiệm vì cái ôm này đấy." Diệu Huyền nghe rõ, cô dường như rất do dự. Giọng cô thì thầm, rất nhỏ: "Tớ chịu trách nhiệm."

Băng triều ký
Hai thế kỷ đã trôi qua kể từ ngày Đại Hàn Băng nuốt chửng nền văn minh. Trong một thế giới bị đóng băng vĩnh cửu, lịch sử đã trở thành huyền thoại, và hy vọng leo lét như một ngọn lửa sắp tàn trước cơn gió lạnh buốt có thể dập tắt mọi thứ. Băng không còn là một mùa, nó đã trở thành bản thể tàn nhẫn của thực tại, bao phủ lên xương cốt của quá khứ. Giữa sự hoang tàn đó, nữ thợ săn trẻ Yasmine không chiến đấu cho thế giới. Cô chiến đấu cho thế giới của riêng mình: Kael, em trai cô, người đang chết dần vì một căn bệnh bí ẩn tên là Băng Hủ, một lời nguyền biến máu thịt ấm nóng thành pha lê lạnh lẽo từ bên trong. Hành trình tuyệt vọng tìm kiếm một phương thuốc trong truyền thuyết đã đưa Yasmine đến một sự thật còn kinh hoàng hơn. Cô không tìm thấy một loại thảo dược, mà đánh thức một vị thần cổ xưa đã ngủ yên, Thần Vệ Bạch Dương, và bị trói buộc vào một giao kèo bất đắc dĩ. Cô nhận ra căn bệnh của em trai mình chỉ là một triệu chứng của một căn bệnh lớn hơn nhiều: chính hành tinh này đang mục ruỗng từ bên trong. Những con Cổ Thú, những cơn ác mộng từ thời đại Thần Thánh, đang cựa mình thức giấc dưới lớp băng sâu. Giờ đây, Yasmine, người hùng bất đắc dĩ, phải mang trên vai một sứ mệnh vượt xa sự tưởng tượng: đi khắp thế giới tan vỡ để tìm kiếm mười một Kẻ Được Chọn còn lại và đánh thức các vị Thần Vệ hộ mệnh của họ. Cô phải tập hợp một đội quân ô hợp gồm những nữ hoàng kiêu hãnh, những học giả logic, những đạo tặc láu cá và những chiến binh trầm lặng, mỗi người mang một gánh nặng và một sức mạnh riêng. Băng Triều Ký là một bản hùng ca về sự sống sót, sự hy sinh và cuộc tìm kiếm hy vọng ở nơi tận cùng của tuyệt vọng. Liệu một đoàn quân được tạo nên từ những mảnh vỡ có thể chữa lành một thế giới đã vỡ nát? Và liệu ngọn lửa cuối cùng của nhân loại có đủ sức để sưởi ấm lại cả một kỷ băng hà?

Hôn trộm ánh trăng
Lúc Quý Dạng 8 tuổi, tại một trấn nhỏ cũ nát tình cờ gặp phải Tống Dương 16 tuổi Thiếu niên mặt mày lãnh đạm, mọi người ở trấn Cửu Long đều biết thiếu niên này không dễ chọc. Bởi vì hoàn cảnh gia đình không tốt, thiếu niên lúc nào cũng mang một thân bi thương dù là im lặng ngồi ở một chỗ cũng không ai dám trêu chọc. Nhưng chính con người nhìn không thể trêu chọc vào ấy lúc Quý Dạng sinh bệnh lại cõng cô chạy mấy km vào bệnh viện, vừa lạnh lùng lại ôn nhu mà giúp cô lau đi vết máu ở mũi khi cô bị té ngã, còn ôm cô đi dưới ánh mặt trời ngày hè. Về sau thiếu niên kia bị Tống gia đón về thành phố Lâm, vài năm sau, trở thành nhị thiếu của Tống gia, ở trên thương trường phong vân một cõi. Quý Dạng nghĩ, có lẽ cho đến lúc này Tống Dương đối cô mà nói, thật sự xa xôi không thể với tới. Nhưng nhiều năm về sau. Vì một việc ngoài ý muốn mà Tống Dương được bác sĩ chẩn đoán có lẽ không cách nào lại đứng lên được nữa. Thế nhưng chính năm đó tại bờ biển ở trấn Cửu Long Gió đêm thổi tới, cô ngồi xổm bên người anh, thanh âm nhẹ nhàng mà nói: “Tống Dương.” Tống Dương đưa đôi mắt đen kịt nhìn cô Anh nắm chặt tay cầm xe lăn khiến các đốt ngón tay cũng trở nên trắng bệch. Quý Dạng nói: “Chúng ta kết hôn đi.” ______ từ trước đến nay anh chưa từng nghĩ đến. Anh sẽ có được cuộc sống như thế. Muốn dùng một đời để yêu một người, cũng được một người dùng cả đời để yêu mình. Từ trước đến nay anh chưa từng tin thiên hoang địa lão lại càng không tin vào tình yêu. Cho đến hôm nay. Cô cười một cái, anh liền biết đó chính là vĩnh viễn. Giai đoạn đầu: Thiếu niên xấu tính Giai đoạn sau: Thiếu niên ôn nhu x công chúa nhỏ yếu ớt Lưu ý Ngọt ngào, ấm áp Kém nhau tám tuổi Tag: Hào môn thế gia, yêu sâu sắc, ngọt văn Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Quý Dạng, Tống Dương Vai phụ…( Tác giả không nhắc đến) Một câu tóm tắt: Anh ấy là toàn bộ thế giới của tôi.

Nhật Hạ đã tới đây
- Nếu quá khứ của cậu thật tồi tệ cậu có cách nào để quên đi nó không ? ........ -Cậu mà có quá khứ tệ á, thật ra nếu là tớ thì tớ sẽ không, bởi vì tớ còn phải cảm ơn nó nữa đấy vì chính cái đoạn kí ức tồi tệ ấy đã khiến tớ trở nên trưởng thành hơn ! ........ - Thế còn Tương Lai của cậu , cậu muốn điều gì nhất ? -Nhật Hạ -Hảa - tớ muốn cậu xuất hiện trong cuộc sống của tớ

Họa Y Thành - Bạch Nguyệt Truyện
Tên truyện: Họa Y Thành – Bạch Nguyệt Truyện Tác giả: Ngọc Phong Nhi (Rina) Thể loại: Tình cảm Rating: 13+, có nhiều cảnh đánh nhau, máu me,… Văn án: Họa Y Thành là nơi đào tạo sát thủ nổi tiếng, ai ai cũng khiếp sợ. Chính vì lí do này, Hoạ Y Thành chính là tà đạo trong mắt người khác. Là cái tên ai ai cũng phải khiếp sợ. Hàng vạn quân triều đình đấu với Hoạ Y Thành không thất bại thảm hại thì cũng người mất người còn. Là nơi mà ai cũng biết nhưng chẳng ai dám nhắc đến. Nhưng cũng là nơi cứu rỗi những con người cùng đường, những linh hồn như đã chết đi một lần. Nơi mà kẻ mạnh sống, kẻ yếu chết. Nàng – Bạch Thu Nguyệt – thành chủ đời thứ ba của Hoạ Y Thành. Là một nữ nhân xinh đẹp, võ công cao cường. Nàng cũng là người thứ hai trên giang hồ luyện được tuyệt vọng kiếm pháp. Thu nhận ảnh tử Tiêu Vũ, hai người bên nhau, cùng nhau trải qua vô vàn khó khăn, Tiêu Vũ từng nhiều lần xả thân cứu chủ tử, cũng từng phản bội nàng, nhưng sau đó hi sinh để nàng lên làm thành chủ. Vì thế hắn chính là nỗi đau trong lòng của nàng. Nàng yêu hắn đến mức hắn đã rời đi bao nhiêu năm rồi mà nàng vẫn ôm trọn nỗi nhớ hắn. Mơ về hắn mỗi đêm. Phủ của nàng cũng là nơi gắn với kỉ niệm giữa nàng và hắn. Nơi đâu nàng cũng thấy hắn hiện lên, mỉm cười và gọi nàng hai tiếng: “Chủ tử”. Rồi một ngày hai người trùng phùng, nhưng dường như Tiêu Vũ đã không còn nhớ đến Bạch Thu Nguyệt nữa. Vừa yêu vừa hận, rồi chuyện tình của họ rồi sẽ ra sao? P/s: Một người con tui đã ủ ấp bấy lâu. Còn nhiều thiếu xót mong mọi người bỏ qua nha! Và mong mọi người sẽ ủng hộ tui

Miền hoa cuối cùng và những lời hứa
Truyện kể về một cô gái tên Jeremy Dodoraq vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, bị bạo lực gia đình mà quyết tâm bước đi, mở ra một cuộc hành trình tự lập đầy mới mẻ và gặp không ít những người, trải qua không ít những sự việc khiến cô khắc cốt ghi tâm, không thể quên được - những điều đáng quý và tuyệt diệu nhất được cuộc sống ban tặng. Cô gặp Kieran Negairuko, hay còn gọi là Kae - người ca sĩ tốt bụng đã cho cô ở lại nhờ ở một ngôi nhà nhỏ bé giữa cánh đồng hoa mênh mông đẹp vô ngần tọa lạc ở một nơi ít người biết đến nơi thành phố sương mù - London. Không những thế, cô còn bất ngờ gặp lại một nhân vật bí ẩn tưởng chừng như chỉ tồn tại trong những mảng kí ức mờ ảo của cô - một người đóng vai trò quan trọng trong tuổi thơ lẫn cuộc đời cô khi lớn. Tuy thế, cái kết của câu chuyện sẽ như thế nào đây? (Hi vọng nó sẽ là một cái kết có hậu thật đẹp đẽ với một đám cưới và cuộc sống sung túc của các nhân vật mãi về sau!). Tác phẩm còn phản ánh nhiều vấn đề rắc rối vẫn chưa được giải quyết cũng như mô phỏng tâm lí của nhiều người giữa dòng xã hội hiện đại ngày nay.

The past I can remember
Nó chỉ là tình cảm đơn thuần mà tui ko thể nhớ hết...bởi lẽ nó đã chìm trong nỗi hận ức vô đáy...Nhưng mà giờ đây nó lại tái hiện rõ mọi thứ trước mắt tui.

Mùa điên điển
Một tình yêu trong sáng. Một tình cảm gia đình ấm áp. Một nét văn hoá cổ truyền mang hồn dân tộc...Tất cả, sẽ theo bước chân bạn trên vạn cuộc hành trình.

Nửa mặt người
Nó đang cố gim đầy người vô số những cây đinh để phòng thủ cho một thành trì mà chẳng ai thèm tấn công. Rồi lại len lén đưa mắt nhìn quanh... rồi lại là tiếng thở dài thật khẽ, khuôn mặt suông đuột, nhếnh nhác son phấn (lần đầu tiên trong đời nó son phấn)...