
Ăn miếng trả miếng
Vì cả hai chưa xả hết cục tức và vài câu chửi ''sang trọng'' hơn nên mỗi người một nơi, mỗi người một cái điện thoại, liên tục đăng dòng trạng thái 'tình thân mến thương' trên WeChat. Dưa Lưới Nhỏ: [Thằng khốn đó là GAY đó! Có lần t phát hiện nó mua bộ BL nổi tiếng Nguỵ Trang Học Tra ở hội chợ sách!!!! Nó còn trong đội tuyển bóng rổ của trường, chắc sờ không biết bao nhiêu cơ bụng của đàn em rồi?! Làm ơn gặp thì né nó dùm!] Một vài phút sau, vòng bạn bè lập tức bùng nổ. Ai kia nhìn được bài đăng này đang chuẩn bị 'cây phóng lợn' mà ném thẳng tim đối phương đây! Lão Đại: [Nhỏ điên đó là LES! Một lần đi chơi, vì không thể cưỡng lại nhan sắc của chị gái bàn bên cạnh, liền chủ động xin WeChat, còn lén thơm má người ta một cái, dù biết người ta có bạn trai!!! Làm ơn đi thì né nó dùm!!! Không nghe lời tao đám con gái sau này ế tận mạng!!!!] Bạn bè lập tức bình luận trên bài đăng của hai người. Ăn miếng trả miếng nhau tới tận 3 giờ sáng mới chịu buông cái điện thoại xuống, đến lúc nhắm mắt đi ngủ cũng không buông tha đối phương! Dưa Lưới Nhỏ: 'Kkkk. Không còn miếng đáp trả tui chứ gì :))))' Lão Đại: 'Mai ông đây sẽ thể hiện tuyệt kỹ phát ngôn làm nhà người tức chết :))))'


Ngôi nhà gỗ dưới dốc đèo
Minh là 1 chàng quản lý khách sạn 4 sao ở thành phố , trong 1 chuyến đi du lịch thì bất chợt gặp tai nạn dẫn đến mất trí nhớ được Khoa 1 người dân tộc sống dưới dốc núi cứu giúp đưa về nhà chữa trị ...

Nếu không bắt đầu
Trong cuộc đời này, con người ta không được tự chọn lúc sinh ra và chết đi nhưng thật may, lại được chọn người mình lấy.

The past I can remember
Nó chỉ là tình cảm đơn thuần mà tui ko thể nhớ hết...bởi lẽ nó đã chìm trong nỗi hận ức vô đáy...Nhưng mà giờ đây nó lại tái hiện rõ mọi thứ trước mắt tui.

Trở thành tác giả