
Dacing With Your Ghost
/Mong rằng cho đến ngàn năm sau, em vẫn nhớ tên anh giữa muôn triệu triệu người./ Andy chính là mặt trăng, cũng chính là mặt trời, kẻ vô tình lại mang trái tim rất ấm. Và đương nhiên ấm với những ai xứng đáng . Tiểu thuyết ngắn từ nguyên mẫu đời thực. Cuộc đầu tranh phòng chống ma tuý tại nước ta nói riêng và thế giới nói chung luôn khó khăn và cam go. Hành trình của Andy khắc hoạ một phần bản lĩnh anh dũng và năng lực xuất sắc của các tinh anh lực lương CAND Việt Nam trong cuộc đấu tranh không thấy ngày kết thúc.

Chạm khẽ tim anh
Nam Thành và Thiên Ý là hai người có tính cách, lối sống, công việc và quan điểm về cuộc sống khác nhau. Định mệnh đưa họ đến gặp nhau khi cha cô mắc bệnh hiểm nghèo và anh là bác sĩ chữa trị chính cho cha cô. Vì hoàn cảnh riêng nên cả hai quyết định kết hôn với nhau thông qua một bản thỏa thuận hôn nhân cả hai cùng có lợi. Trải qua rất nhiều biến cố, thăng trầm trong cuộc sống, cuối cùng họ cũng nhận ra được tình yêu đích thực của đời mình.

Thiên Mộc Bách Trà
Năm 14 tuổi, Mộc Trà phải tận mắt chứng kiến mẹ ruột mình bị bắt tạm giam vì tội tàng trữ chất cấm trái phép. Hai tháng sau, cô nghe được tin bản thân không phải là con gái ruột thịt của Viện trưởng Đình, người anh trai luôn yêu thương che chở cho cô cũng không có cùng dòng máu với mình. Năm 24 tuổi, cô trở thành bác sĩ thực tập tại Từ Tâm, nơi có anh trai và cả người cha đã lâu không gặp của cô ở đó. Năm 27 tuổi, cô từ bỏ công việc của mình tại Từ Tâm để cầu mong cứu chữa trái tim đã bị vò nát của mình. Mộc Trà đã trải qua thương tổn mất đi người thân, mất đi gia đình, có nhà mà không thể nhận. Cô mang trong mình một nỗi đau day dứt nhất, cũng mang trong mình một sứ mạng thiêng liêng nhất - là cứu người. Nhưng một lần nữa số phận lại ép cô, phải cứu người mình muốn giết, lỡ yêu người mình đã hận. ~~~~~~~~~~~~~~ Giữa hàng ngàn đứa trẻ được sinh ra ngày hôm đó, anh là một trong những đứa bé bị sinh thiếu tháng. Giữa hàng ngàn người mẹ có thể ôm đứa trẻ mình sinh ra vào lòng để cho nó uống những giọt sữa đầu tiên, thì mẹ anh lại phải vào phòng cấp cứu lần hai vì mất quá nhiều máu. Rồi họ cũng chẳng thể nhìn thấy nhau dù chỉ một lần, dù là chỉ một giây. Ba gọi anh là Thiên Bách, mong anh cao lớn khỏe mạnh, mong anh kiên định vững vàng vươn đến trời xanh. Năm 18 tuổi, anh quyết định thi vào Học viện Lục quân dưới sự cho phép và dẫn dắt của cha mình, Trung tá Thường. Năm 19 tuổi, cha mất trong khi làm nhiệm vụ, Bách quyết định chuyển sang Trường Sĩ quan Đặc công. Năm 32 tuổi, anh đã ở Tam Đại được sáu năm. Kiên trì thầm lặng bao nhiêu năm anh cũng nắm được tình hình, biết được người mình cần bắt, nhắm đúng việc mình cần làm, nhưng lại lỡ yêu sai một người. Vì người đó, kế hoạch của anh đổ bể, đã không thể bắt được trọn ổ còn suýt mất đi tính mạng. Cho dù mạng này là người đó giữ cho anh thì anh cũng đã thề rằng, cả đời cũng sẽ không liên hệ với bác sĩ nữa. ~~~~~~~~~~~~~~ Cả hai đã tổn thương quá nhiều, cũng đã mất đi không ít, định mệnh để họ gặp nhau liệu có phải là để giúp họ chữa lành hay chỉ để dứt khoát một lần lấy đi của họ tất cả niềm tin, tất cả hy vọng và cả một đời?