
Trong 1 căn phòng khá lạnh lẽo có sự hiện diện của hai người, 1 nam 1 nữ . Cô gái trông có vẻ rất thảm thương. Cô gái ấy không ai khác chính là cô, Dương Khả Hân, cô có cái tên nghe khá đơn giản nhưng cũng thanh khiết giống như con người cô vậy . Cô có 1 tuổi thơ khá đau đớn, nhưng số mệnh vẫn không thay đổi đến khi lớn, ông trời vẫn không tha cho cô gái nghiệt ngã này. Vào 1 ngày nọ, cô vô tình gặp anh, vào cái ngày mưa tầm tã. Đó là khi cô bị một đám đông vây bắt, cô cố gắng chạy thoát thân thì có 1 bàn tay kéo cô vào phía khác, cô thoáng chốc giật mình khi anh đặt lên môi cô 1 nụ hôn, nó không ấm áp, không sâu cũng không kéo dài. Đến khi cả bọn côn đồ không thấy cô đâu thì chia nhau ra tìm. Không còn thấy bọn chúng, anh buông cô ra, còn cô thì ở 1 tư thế bất động. Anh mở giọng lạnh lẽo "Còn không cám ơn ?". Cô như rớt từ trên trời xuống thẫn thờ đáp "C_cám ơn anh". Anh nói nhỏ nhưng cũng đủ để cô nghe thấy "Phiền phức thật". Anh bước đi trong màn đêm khuất dần....
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!