Năm đó, tôi thích một người...... nhưng anh ấy chỉ coi tôi là bạn. Sự uất ức lâu dài nén đều được tỏa ra. Tạo hóa thật trêu người mà.
"Hà Dận Nhiên em thích anh!Thích anh rất nhiều, rất nhiều!..."
Năm sau anh gặp tai nạn. Anh gặp tai nạn cũng vì cô , vì cô mà anh phải khổ sở như vậy.
Sáu năm sau, cô về nước, cứ ngỡ rằng đó là một ngày vui nhưng đâu ai biết đó chính là sự kết thúc. Vỏn vẹn trong một tháng, Vương Hoài Yên cô từ một cô tiểu thư cành vàng lá ngọc trở thành một cô bé mồ côi.
"Nhiên à, em phải ra nước ngoài rồi, mong anh sẽ gặp được người mình thích, mong anh sẽ sống thật hạnh phúc, mong rằng chúng ta sẽ không gặp nhau nữa.......Tạm biệt!"
Ba tháng sau, chúng ta gặp lại nhau rồi. Cô cố gắng phớt lờ anh đi nhưng anh càng ngày càng bước sâu vào trái tim cô. Cuối cùng cô vẫn quyết định rời bỏ nơi này.....
"VƯƠNG HOÀI YÊN! EM MUỐN CHẠY ĐÂU!"
Bình luận
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!
Có thể bạn thích