
Như giấc mộng Nam Kha không bao giờ tỉnh
Người cùng ta đã đi trọn tháng năm ấy
Chẳng hối tiếc tiễn người đi
Mà mắt đã lệ trào châu sa
Năm ấy, Phong Nguyệt quốc có một vị yêu phi họa quốc độc ác, xấu xa. Nàng ta đường đường là công chúa lại đi mê hoặc đệ đệ hoàng đế của mình, khiến thánh thượng trầm luân trong vẻ đẹp của nàng, khiến người hết lần này đến lần khác lạnh nhạt với hoàng hậu của mình, khiến quốc gia rơi vào đại nạn.
Năm đó, Phong Nguyệt quốc cũng có một vị thừa tướng vì đánh mất người mình yêu mà rơi vào tửu sắc, chìm vào hồng nhan chỉ mong kiếm tìm được bóng dáng của người xưa đã mất.
Chuyện xưa vào dĩ vãng, đến nay cũng đã hơn vài chục năm.
Ông lão bạc đầu vẫn ngày ngày ngồi dưới cầu nước chảy, trông ngóng thê tử đã mất hơn chục năm quay về.
Chẳng biết từ đâu có câu chuyện kể rằng, yêu phi năm xưa thật ra đã dốc hết sinh mạng mình để cứu lấy đất nước của nàng khỏi thảm cảnh diệt vong. Lại có chuyện kể rằng, vị thừa tướng năm đó dùng chính thanh kiếm kia thẳng tay giết chết đi người mình yêu cùng cốt nhục của chàng!
Chuyện xưa phủ mờ, đâu hay thực giả, chẳng qua chỉ là miệng lưỡi thiên hạ mà thôi!
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!