Nàng cười rất đẹp nhưng lại chứa đầy ưu tư.
Nàng rất thiện lương nhưng chưa bao giờ mong được người đời thấu hiểu.
Luôn âm thầm, lặng lẽ, không cầu hồi đáp.
Một con người kỳ lạ làm sao.
Thời thế thay đổi, đất trời vạn dặm nơi nơi chìm trong đêm tối.
Nàng bỏ ta mà đi. Bỏ lại gánh nặng mà kẻ hèn này khó gánh nổi.
Quả nhiên, từ đầu đã không có hai chữ "Công bằng". Nếu ông trời đã không cho ta hạnh phúc, chính ta sẽ lấy lại nó bằng chính sinh mệnh này.
"Rất nhanh thôi, ta sẽ được gặp lại nàng. Nữ quan của ta."
Bình luận
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!
Có thể bạn thích