
? Giới thiệu tiểu thuyết:
"Cậu là mùa hạ của tôi"
"Có những mùa hè, chẳng rực rỡ nắng vàng… chỉ lặng lẽ mà nhói đau."
Tôi từng nghĩ những năm tháng cấp hai sẽ trôi qua êm đềm, như cơn gió nhẹ giữa sân trường trưa vắng. Nhưng hóa ra, mùa hè năm lớp 8 lại là bước ngoặt – nơi tôi bắt đầu hiểu thế nào là cô đơn giữa đám đông, thế nào là một người sống nội tâm, luôn cố mỉm cười dù bên trong đang rối bời.
Tôi – một cô gái trầm tính, hướng nội, luôn mong được yêu thương nhưng chẳng bao giờ biết cách thể hiện. Tính cách của tôi như chiếc mặt nạ sương mờ: lạnh lùng là lớp vỏ duy nhất hiện ra ngoài, còn bên trong là một tâm hồn quá đỗi hiền lành, yếu mềm, và dễ bị tổn thương. Tôi không hề biết tính cách thật của mình là gì – tôi chỉ sống sao cho vừa lòng người khác, làm mọi thứ để không bị ghét bỏ… Nhưng, thật cay đắng – vẫn có 8 bạn nam và vài bạn nữ trong lớp không thích tôi.
Họ không đánh tôi, nhưng họ trêu chọc, nói đểu, thì thầm sau lưng, như thể tên tôi là điều gì đó đáng giấu giếm và châm biếm. Trớ trêu là, ban đầu tôi còn ngây ngô tưởng rằng họ thích tôi, vì cứ hay chú ý đến tôi. Nhưng không, sự thật lạnh lẽo hơn bất kỳ cơn gió mùa đông nào – họ chỉ đang đùa giỡn với lòng tự trọng và cảm xúc của một người không biết phản kháng.
Và rồi tôi dần khép lại. Tôi tránh ánh mắt mọi người, không còn cười nhiều, cũng chẳng còn thiết tha xây dựng bất kỳ mối quan hệ nào. Tôi chỉ đứng lặng giữa lớp học đông người, nhưng lòng thì trống rỗng, như thể chẳng ai nhìn thấy tôi cả.
Chỉ có một người – cậu ấy.
Cậu – người khiến mùa hè ấy trở nên dịu dàng hơn một chút.
Cậu học giỏi, cao, gương mặt sáng như nắng mai, ánh mắt lúc nào cũng long lanh như biết nói. Cậu ấy đẹp trai, lạnh lùng nhưng ấm áp, có cách nói chuyện nhẹ nhàng, khác hẳn đám bạn ồn ào trong lớp. Có lẽ vì thế mà tôi thích cậu – không phải vì cậu hoàn hảo, mà vì trong ánh mắt cậu, tôi không thấy sự phán xét.
Tôi cũng là người yêu thích những điều nhẹ nhàng như anime, đu TF FAMILY – một nơi tôi tìm được chút an ủi trong thế giới giả tưởng khi ngoài đời quá chật chội. Tôi thích Trí Ân Hàm – nơi đó có giọng hát ấm, có những câu chuyện tôi mượn để giấu nỗi lòng mình.
“Cậu là mùa hạ của tôi” không phải là một câu chuyện tình yêu ồn ào, càng không là một tiểu thuyết phi thường. Đây chỉ là cuốn nhật ký tôi viết khi thế giới quay lưng, khi chính tôi cũng chẳng hiểu nổi mình. Nó là mảnh ghép của một tuổi thơ bị xáo trộn, của những rung cảm đầu đời, của nỗi buồn không tên, và của một người con gái chỉ muốn dễ thương nhưng lại chỉ toàn là lạnh lùng.
Nếu bạn từng là người hay bị hiểu lầm, từng cố gắng để ai đó thích mình mà thất bại, hoặc từng lặng thinh yêu một người không dám nói… Thì cuốn sách này dành cho bạn.
Vì bạn sẽ thấy chính mình đâu đó trong từng trang viết.
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!