Hoa ô đầu nở tím đồi
Hoa ô đầu nở tím đồi
Hoàn thành
Chương
99
Lượt đọc
1,2K
Theo dõi
Đề cử
11
“Hay là tôi đưa dì rời khỏi chốn này, trốn thật xa, có được không?” Tố Văn nhớ đến thuở bé, cái cảnh rời làng này đến làng khác, nhận hết khinh khi và tủi nhục. Rồi cô ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tuấn tú của người trước mắt. Con người ai chẳng có lúc chợt muốn làm thứ gì đó thật táo bạo, đúng chứ? Và người tin là người khổ. Thuở ấy, nhà huyện lệnh nạp một vị thiếp thất, tài sắc chẳng thua kém đứa con gái út đã chết của lão chút nào. Thế rồi, kỳ lạ thay, một ngày nọ, người thiếp thất ấy bỗng mất tích, thi thể không còn toàn vẹn được tìm thấy ở con sông gần nhà. Không lâu sau đó, con trai cả nhà huyện lệnh - nay là gia chủ - cũng ốm nặng, uống thuốc cầm cự mấy tháng nhưng không thể qua khỏi. Trên đời này, chẳng ai biết từng có một mối tình dây dưa quyến luyến đến tận xương tủy, sau đó kết thúc trong lặng lẽ đau đớn. “Hoa ô đầu nở tím đồi, đẹp thì đẹp thật đấy, nhưng cực độc.”
Bình luận
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!
Số truyện
4
Người theo dõi
Đề cử
24
"Không thấy đường ở đâu, mọi hướng đều có lối."
Có thể bạn thích