
“Cả thế giới đều biết tôi thích cậu, sao chỉ có cậu là không biết thế?”
“Giỡn chơi một chút thôi. Cậu nghiêm túc thế làm gì.”
“Anh biết anh sai. Anh chỉ muốn bù đắp…”
“Mười năm nay, anh chưa một ngày sống tốt, không có em bên cạnh, anh sống không bằng chết.”
10 năm vào sinh ra tử của Tề Hành Chi đặc sắc đến mức có thể viết thành một cuốn tiểu thuyết. Thế nhưng khi liên quan đến người con gái anh yêu nhất, lại chỉ có thể ngậm ngùi thốt ra những câu đầy đau đớn và bất lực đó.
Anh bằng lòng hi sinh tất cả vì Tổ quốc, vì nhiệm vụ thiêng liêng mà nhân dân giao phó. Tính mạng của anh, lí tưởng của anh, anh giao hết cho đất nước.
Nhưng ai có thể nói cho anh biết, anh phải làm gì mới cứu rỗi được trái tim cằn cỗi của mình. Trái tim này… cần có cô ấy.
Nhưng điều anh nhận được lại là…
“Đã quá muộn rồi Tề Hành Chi.”
(đây là bộ kết thúc hệ liệt Chàng trai năm 17 tuổi của Băng. Mọi người nếu yêu Hiên Nguyệt, hãy cũng yêu Chi Phương nhé.)
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!