
Dưới chân dãy Ba Vì hùng vĩ, nơi quanh năm mây trắng vờn đỉnh như dải lụa của tiên nhân, Lạc Thủy Thôn nép mình khiêm tốn. Ngôi làng nhỏ tựa như một nét chấm phá đơn sơ giữa bức tranh thủy mặc bao la của núi rừng.
Dưới bóng mát rượi của gốc gạo già, một thân ảnh nhỏ bé, gầy gò đang cặm cụi xếp những viên sỏi cuội nhặt từ bờ suối thành những hình thù kỳ lạ. Làn da đứa trẻ đen nhẻm vì dãi dầu sương gió, quần áo trên người là những mảnh vải vá chằng vá đụp. Nó tên là Trần An, một cái tên giản dị mang theo ước vọng bình an mà có lẽ chính cha mẹ nó đã gửi gắm trước khi bỏ nó lại với dòng đời.
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!