
Khi tỉnh dậy, tôi không còn ở thế giới cũ.
Một cái trại giữa rừng rậm. Những kẻ cười đùa trước cái chết. Một cái cây đen kịt — sống và ăn mòn linh hồn.
Tôi không phải anh hùng.
Tôi cũng không được lựa chọn.
Tôi phải sống.
Trong thế giới này, sự sống không dành cho những kẻ nhân từ. Không có hy vọng.
Chỉ có những kẻ biết khuất phục trước bóng tối — mới có thể bước tiếp.
CÂY TRƯỜNG SINH —
Một khởi đầu nhuốm máu và tuyệt vọng.
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!