Đêm mưa ấy, cô chỉ muốn ngủ một giấc thật yên.
Nhưng trong bóng tối, có ai đó đang đợi sẵn.
Một gương mặt giống hệt cô…
Một bàn tay siết cổ…
Và một nụ cười không thuộc về thế giới này.
Kể từ đó, cô không còn biết đâu là thật.
Là giấc mơ, hay ký ức? Là bóng ma, hay chính bản thân mình?
Cô chạy trốn. Rồi ngã xuống. Rồi tỉnh lại.
Thế giới bắt đầu bẻ cong. Niềm tin bắt đầu rạn vỡ.
Và phía sau mỗi lần trốn chạy… lại có một thứ gì đó đang chực chờ.
Một hành trình đẫm máu và mê lạc - để tìm ra:
Liệu thứ đáng sợ nhất… có thật sự đến từ bên ngoài?
Chương
8
Lượt đọc
7
Theo dõi
0
Đề cử
0