
Tố Quyên tựa lưng vào thành giường, lẩm bẩm một câu nói rất hay trong cuốn sách mà cô vừa mua được: “Cuộc đời này là hành trình được xâu chuỗi nên bởi hàng ngàn bài học. Chỉ khi bạn học được bài học mà vũ trụ giao cho, bạn mới có thể bước tiếp con đường mà mình muốn. Nếu bạn lựa chọn trốn tránh không giải quyết, vũ trụ sẽ liên tiếp gửi đến những tình huống tương tự, cho đến khi bạn thấu triệt bài học của cuộc đời.”
Vào thời điểm đó, Tố Quyên chỉ cảm thấy triết lý này sao mà sâu sắc thế, và rồi khi cô thực sự trải qua vòng lặp của thời gian tưởng chừng như không tưởng, cô mới nghiêm túc nhìn nhận lại vấn đề.
Trước mắt cô vẫn là quảng trường số 8 với dòng xe cộ như mắc cửi, cảnh tượng đó xuất hiện không biết bao nhiêu lần, cảm xúc in sâu trong lòng cô như muốn bóp nghẹt cả trái tim. Chiếc xe chở người cô yêu nhất trên đời bùng cháy như ngọn đuốc, thiêu trụi cả tình yêu vẫn khắc khoải trong lòng.
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!