Hoàng Phi nhớ đến thời gian đó, anh cũng từng nắm tay người mình yêu đi dạo bên bờ biển như vậy. Cùng người yêu tắm gió, ánh hoàng hôn bao lấy hai người, vừa rực cháy, lại vừa mát lành.
Trong phút chốc, anh như sống lại trong ký ức đó khi hương thơm thanh mát kia thoảng qua. Hình bóng quen thuộc hiện ra trước mắt. Mái tóc dài bồng bềnh, cơ thể mảnh mai, nhẹ bước trên làn cát trắng.
Hoàng Phi vụt đứng dậy, dụi mắt nhìn cho thật kĩ lại chẳng thấy gì ngoài những bọt sóng đang đánh dồn dập vào bờ, trắng xóa.
Anh vô thức gọi ra một cái tên đã lâu không gọi. Hoa Tâm.
Bình luận
0/500
0 bình luận
Hãy là người đầu tiên bình luận cho Truyện này nhé!
Có thể bạn thích