Tháng Tư về, nắng dịu dàng, gió khẽ khàn, làm lòng người như chậm lại đôi nhịp. Giữa thành phố hối hả, vẫn có những góc nhỏ yên bình, nơi hương cà phê hòa cùng nắng, nơi ký ức tưởng đã ngủ quên lại khẽ thức giấc.
An Khánh, chủ quán cà phê với nụ cười như nắng sớm nhưng ánh mắt chất chứa những điều chẳng thể gọi tên, gặp lại Minh Hải, người trở về với bó bằng lăng tím – sắc hoa của những điều dịu dàng, của một lời hẹn chưa trọn.
Liệu họ có thể khép lại những điều dang dở năm xưa và tìm thấy hạnh phúc, dù muộn màng?
Chương
5
Lượt đọc
4
Theo dõi
0
Đề cử
0